Hi Bối Kỳ vội vã hít sâu mấy hơi, lấy dũng khí đẩy ra cửa thư phòng, thấy Mục Lương vẫn còn lật xem văn kiện, khuôn mặt nàng lập tức đỏ bừng. - Có chuyện gì vậy, đã trễ thế rồi mà ngươi còn chưa ngủ sao? Mục Lương thuận miệng hỏi một câu. - Ta muốn... Ngươi. Hi Bối Kỳ buột miệng nói, nhưng mới vừa thốt ra thì trong lòng cô đã hối hận. ……… Mục Lương nhìn chăm chú vào Hi Bối Kỳ, bên tai vẫn còn quanh quẩn lời nói vừa rồi của cô gái...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.