Nguyệt Phi Nhan giãy giụa nói: - Không muốn, ta phải trở về căn cứ Không Quân, ta còn chưa huấn luyện xong. - Không cần, ta cho phép ngươi nghỉ một ngày. Mục Lương mỉm cười, ôn hòa nói. - Đừng mà ~~~ Không trung quanh quẩn tiếng kêu tuyệt vọng của cô gái tóc đỏ. ……….. Buổi tối, bên trong cung điện. Nguyệt Phi Nhan nằm bẹp trên ghế sa lon, vẻ mặt không còn gì luyến tiếc trên đời, đôi chân gác trên tay vịn ghế, hai mắt vô thần nhìn chằm chằm trần nhà. - Tiểu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.