- Vậy ngươi nếm thử xem sao? Mễ Nặc đẩy chén cơm tới trước mặt cô gái tóc đỏ. - Ừ, ta chỉ ăn một muỗng thôi. Đôi mắt đẹp của Nguyệt Phi Nhan sáng ngời. Cô cầm một cái muỗng lớn, một lần múc hơn phân nửa chén linh mễ, mỗi một hạt linh mễ đều được nước sốt màu đỏ nhạt bao bọc lại. - A! Nguyệt Phi Nhan! Đôi mắt của Mễ Nặc mở to, bên trong tràn đầy thần sắc không thể tin được. Nguyệt Phi Nhan phồng má nhai cơm, cười nói: - Ta đã...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.