Trên không, Na An phóng tầm mắt xuyên qua vách ngăn lưu ly trong suốt, nhìn về phía chân trời đằng xa. Cô quay đầu nhìn Mục Lương đang ngồi trên ghế sô pha, thanh thúy nói: - Mục Lương các hạ, trước khi trời tối chắc sẽ có thể đến đảo Người Cá. - Làm thế nào mà ngươi đoán được? Mục Lương thản nhiên ném một lá bài trên tay, ngước mắt nhìn về phía cô gái Người Cá. Biển cả mênh mông vô bờ, không có vật tham chiếu thì sao có thể phán định thời gian...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.