Tinh thần của Lý Phúc trở nên tĩnh lặng, đột nhiên có chút luyến tiếc rời đi. - Khụ khụ, các ngươi không thể đứng ở đây quá lâu. Thành Phòng Quân ho khan hai tiếng nhắc nhở. - Biết rồi. Lý Phúc lấy lại tinh thần, chưa thỏa mãn mà thở sâu một hơi. Hắn nhìn về phía thuộc hạ, cả đám đều nhìn toàn cảnh cây xanh đến xuất thần. Phanh phanh phanh!!! - Đừng nhìn nữa. Lý Phúc giơ tay lên cho mỗi người một cái tát, mạnh đến mức mũ giáp chấn động. Bọn thủ vệ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.