Nguyệt Phi Nhan nhìn chằm chằm bé gái tóc cam, cánh tay và cẳng chân lộ ra bên ngoài gầy như cọc tre, như thể chỉ cần một cơn gió thổi qua thì cô bé sẽ ngã xuống. - Người nhà của ngươi đâu rồi? Cô buột miệng hỏi một câu. - Bọn họ không còn nữa… Thanh Vụ nhớ lại cái gì đó, cả người run rẩy, nước mắt chảy ròng ròng. Ngay sau đó, bé gái ngã xuống đất. - A! Nè, ngươi làm sao vậy? Nguyệt Phi Nhan giật mình, vội vàng chạy tới kiểm tra tình...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.