Hi Bối Kỳ thấy Hi Đức Vưu Kỳ không có phản ứng gì, cô khóc to hơn, cao giọng hỏi: - Lão tổ, ngươi không nhớ ta sao? - Không phải, đương nhiên là ta nhớ ngươi rồi. Hi Đức Vưu Kỳ vội vàng giải thích. - Vậy tại sao ngươi không khóc? Hai tay Hi Bối Kỳ chống nạnh nói. -... Vưu Kỳ dấu hỏi đầy đầu, không biết nói cái gì cho phải, nhíu mày, không hiểu hỏi: - Không phải, ta chỉ là đang nghi ngờ tại sao ngươi lại tới đây thôi? Hi Bối Kỳ bĩu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.