Hồ Tiên phóng khoáng nói: - Ngươi cứ đi làm việc trước đi, chờ tới lúc nghỉ phép kết hôn cũng không muộn. Mấy ngày nay, cô cũng không cần vội vàng, chuyện làm ăn cứ giao cho Tố Cẩm xử lý, không biết hôm nay có phải cô ấy thật sự vội vàng hay không mà không có tới dự hôn lễ của cô. - Được. Mục Lương mỉm cười, xoay người trở về thư phòng. Hi Đức Vưu Kỳ theo An Kỳ đi vào cung điện, vẻ mặt bình tĩnh không gì sánh được, trong lòng lại tràn đầy chờ mong,
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.