- Cọt kẹt ~~~ Cửa thư phòng bị đẩy ra, Nguyệt Thấm Lan uyển chuyển bước vào gian phòng. Mục Lương quay đầu nhìn lại, tưởng rằng là Tiểu Tử, không ngờ là Nguyệt Thấm Lan trở về. - Thế nào, không muốn gặp lại ta à? Nguyệt Thấm Lan hơi nhướng mày, đôi mắt màu xanh nước biển nhìn chằm chằm vào anh. - Dĩ nhiên là không phải. Mục Lương cười khổ một tiếng, xoay người lại vươn tay búng trán cô. Nguyệt Thấm Lan kiêu ngạo hất cằm lên, ngồi xuống ghế dựa mềm xoa trán, lộ ra dáng
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.