Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói: - Ngươi nói ta không hiểu, nhưng mà ngươi không sao là tốt rồi. - Ta có thể có chuyện gì chứ? Mục Lương cười một tiếng. Nguyệt Thấm Lan gắt giọng: - Đã hai ngày ngươi không đi ra ngoài rồi, có muốn ăn chút gì đó lót bụng không? - Ừm, ăn một chút đi. Mục Lương nhẹ gật đầu. - Vậy ngươi đi rửa mặt, ta sai tiểu hầu gái đi làm thức ăn. Nguyệt Thấm Lan nói xong thì xoay người đi về phía chính sảnh. - Tốt. Ánh mắt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.