- Tốt lắm, ngươi chú ý nghỉ ngơi đi, ta tới đảo Hải Điệp nhìn. Mục Lương đưa tay xoa xoa đầu cô gái mơ hồ. - Mục Lương! Vưu Phi Nhi khẽ rung hàng lông mi mảnh mai, theo bản năng gọi anh lại. - Hử? Mục Lương nghi hoặc nhìn cô gái mơ hồ. - Không, không có việc gì, ngươi nhanh đi đi. Vưu Phi Nhi nhăn nhó nói. Mục Lương cong lên khóe môi. Anh cúi đầu tới gần cô gái mơ hồ, khoảng cách giữa hai người càng ngày càng gần. Đôi tay nhỏ bé...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.