Mục Lương tỉ mỉ cảm thụ sự biến hóa trong cơ thể, ngoại trừ vị đắng trong miệng thì không có cảm thụ nào khác. - Như thế nào? Vưu Phi Nhi quan tâm hỏi. Mục Lương bình thản nói: - Có chút đắng, trừ cái đó ra thì không có cảm thụ khác. - Ngươi không bị mất ký ức sao? Y Xà kinh ngạc thốt lên. - Có thể là ta đã quên cái gì đó nhưng mà bản thân lại không biết. Khóe môi của Mục Lương cong lên. Vưu Phi Nhi ôn hòa nói: - Có...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.