Lông mi của Ly Nguyệt chớp liên tục, khẽ lắc đầu một cái. Cô lấy hết dũng khí ở trong lòng, xấu hổ đỏ mặt, nhón chân lên, đưa tay ôm Mục Lương một hồi. Không đợi anh phản ứng lại, cô đã xoay người ngượng ngùng chạy đi. Dáng vẻ ấy của cô có chút đang hốt hoảng, cực kỳ giống như thiếu nữ mắc phải sai lầm gì đó bỏ chạy. - Ai nha nha... Ta còn chưa cảm nhận được một chút cảm giác gì. Mục Lương nhếch miệng lên, tâm trạng vô cùng sung sướng. Anh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.