Cô lấy ra áo của Tuyết Diệp rồi lại hít sâu một hơi, không thèm để ý tới ánh mắt khác thường ở xung quanh, vừa ngửi vừa đi vào một con hẻm nhỏ. Thấy vậy, đôi mắt hồng nhạt của Ngải Lỵ Na sáng lên, lập tức đi theo sau, cơ thể tiến vào trong bóng tối, ngay sau đó, hào quang chín màu trên người lóe lên, cô tiến vào trạng thái ẩn thân. - Ta ở trong tối, ngươi ở ngoài sáng, tiếp tục tìm kiếm. Cô lạnh nhạt nói. - Vâng. Hương Nhu lên tiếng, tiếp...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.