Sau đó, cô nhìn về phía đám nhỏ trong lao tù, trong trẻo nói: - Đều bước ra đi, chẳng lẽ các ngươi muốn ở đây cả đời? - Ta muốn gặp anh trai! Dung Nhi gấp giọng nói. Ngôn Băng nhận ra Dung Nhi, bình tĩnh nói: - Lợi Áo Đức đang ở trên mặt đất, ngươi cứ đi lên, sẽ nhìn thấy hắn. - Được. Hai mắt Dung Nhi sáng lên, cô bé kích động chạy ra bên ngoài trên đôi chân trần bé nhỏ. Thấy thế, những đứa nhỏ khác đều đứng dậy, hơi lo lắng chạy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.