Mục Lương rõ ràng nói: - Đương nhiên không ngại, ta sẽ bảo Ly Nguyệt đưa ngươi đi một vòng. Đạp đạp đạp… Anh vừa dứt lời, Ly Nguyệt mặc khôi giáp U Linh đã xuất hiện bên ngoài phòng tiếp khách, bình tĩnh nhìn chăm chú vào người phụ nữ tóc màu xanh biếc. - Cảm ơn. Bố Vi Nhân hơi hơi xoay người thi lễ, tỏ vẻ tôn kính. Cô hiểu, Ly Nguyệt sẽ là người chuyên môn nhìn chằm chằm vào cô, tránh cho cô đi tới những nơi không nên tới. - Các hạ, đi thôi....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.