Tân Tây liếc Cầm Vũ, nhàn nhạt nói: - Ngươi rất tôn kính Mục Lương. - Hắn là một người vĩ đại, đáng giá để ta kính ngưỡng. Cầm Vũ gằn từng chữ. Trong lòng cô, không ai có thể lay động được địa vị của Mục Lương, với cô thì anh ấy như là một thiên thần. Nếu như không có Mục Lương thì sẽ không có cô bây giờ, càng không có cơ hội báo thù rửa hận cho dân chúng thành Sơn. Tân Tây nhún vai không nói gì, bà từng nghe loáng thoáng về những chuyện...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.