Vưu Phi Nhi đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi một cách ẩn ý: - Phương diện kia cũng rất tốt sao? - ...Ngươi muốn đích thân kiểm tra một lần không? Ánh mắt của Mục Lương lấp lóe, khóe môi chậm rãi cong lên. - Không, không cần đâu, ta còn có việc phải làm, đi trước đây! Vưu Phi Nhi chịu không nổi ánh mắt nóng rực của Mục Lương, ấp úng vài câu rồi xoay người muốn đào tẩu. Mục Lương dở khóc dở cười, vội vã hô: - Chờ một chút, ta đùa thôi. Vưu Phi Nhi nghe vậy thì dừng bước, nhưng vẫn
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.