Hi Đức Vưu Kỳ nhìn bốn phía trắng xóa, thấp giọng nói: - Chuyện này là gì? - Không biết, cứ đi tới trước nhìn sao. Mục Lương nhàn nhạt nói, rồi giơ tay ném ra một sợi tơ nhện, dính ở bên hông Hi Đức Vưu Kỳ. - Ngươi làm cái gì vậy? Hi Đức Vưu Kỳ nghiêm túc hỏi. - Sợ ngươi đi lạc. Mục Lương thuận miệng giải thích một câu. -... Lão ngậm miệng, quyết định không so đo với thanh niên này. Mục Lương nhìn ra xa, nhận rõ phương hướng rồi bay về trước....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.