Khuôn mặt quyến rũ của Nguyệt Thấm Lan hiện lên một vệt đỏ ửng, lần đầu tiên chạm vào gò má của người đàn ông, còn có một chút râu ria cảm thấy vô cùng mới mẻ. - Mục Lương, ta vào đây. Âm thanh thanh thúy của Mễ Nặc ở ngoài cửa vang lên. - Ta, ta đi trước đây. Nguyệt Thấm Lan hốt hoảng rút tay ra. Cô ngượng ngùng cúi đầu, nâng làn váy lên chạy ra ngoài. Mễ Nặc bưng trà bước vào, nghi ngờ hỏi: - Chị Thấm Lan tại sao lại vội vã như...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.