Nguyệt Thấm Lan liếc anh một cái, gắt giọng: - Ngươi cái gì cũng nghĩ đến rồi, chỉ là không nói mà thôi. Mục Lương mỉm cười không nói lời nào, bế cô lên rồi đứng dậy đi về phía phòng nghỉ. - Mục Lương! Khuôn mặt của Nguyệt Thấm Lan ửng đỏ, duyên dáng gọi to một tiếng: - Buổi tối còn có việc phải làm. - Hiện tại, ta cũng có việc bận. Mục Lương hỏi một đằng, trả lời một nẻo. - Ngươi, việc này... Nguyệt Thấm Lan đỏ mặt, không có từ chối nữa. ………… -...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.