Lục Nghiên cũng rất cạn lời, không biết nói cái gì cho phải. - Được rồi, mọi người đừng gấp gáp. Vưu Phi Nhi xua tay, vẻ mặt bình tĩnh như thường mà ngồi xuống ghế sô pha. Lục Nghiên thấy thế ra hiệu cho những người khác: - Các ngươi cũng ngồi đi. Đề Đề lẩm bẩm: - Ta cảm thấy mình đứng vẫn tốt hơn, ta sợ ngồi xuống sẽ không thể đứng dậy nổi. -... Lục Nghiên co giật khóe miệng, cạn lời lần nữa. Thời gian chậm rãi trôi qua, Vưu Phi Nhi không khỏi ngáp...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.