Thái Khả Khả ngây thơ hỏi: - Cần ta bay qua đó xem thử không? - Không cần, như thế thì quá nguy hiểm. Ny Cát Sa ngăn cản nói. Bối Vi Nhân lạnh nhạt nói: - Ừm, tiếp tục chờ là được rồi, nếu như đến tối mà vẫn chưa có người đến giao thiệp, thì chúng ta đổi một thành thị khác. Sự tồn tại không có mắt lại chậm chạm như thế, không có tư cách hợp tác với thành Huyền Vũ. - Được. Thái Khả Khả phồng chiếc miệng nhỏ nhắn lên, gật đầu. Lại qua...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.