Mục Lương nhìn thoáng qua Bạch Sương, sau đó lại ngước mắt nhìn về phía quốc vương và vương hậu. Anh nói với giọng bình tĩnh: - Bệ hạ không có sai khiến bọn hắn làm như vậy, nhưng cũng hy vọng ta hỗ trợ giải quyết bọn hắn, đúng không!? Tay của quốc vương khẽ run lên, lão cười khổ gật đầu, không có phủ nhận. Bạch Sương há to miệng, hết nhìn cha rồi lại nhìn Mục Lương, lời giải thích đến bên miệng nhưng lại nuốt xuống. Hồ Tiên bước tới trước hai bước, lòng bàn tay...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.