Mục Lương dường như đã cảm nhận được cái gì đó, chân mày lập tức nhíu lại. Anh nhìn về phía thứ được gọi là “Linh thú” bên trong lồng sắt hình vuông. Đó là một sinh linh toàn thân đen nhánh, dáng dấp không tính là xinh đẹp, chợt nhìn rất giống con dơi không có cánh, chỉ là miệng của nó lớn hơn nhiều, hàm răng sắc bén, còn có một cái đuôi trâu. Cả người nó không có một chút lông tóc, da dẻ giống da cá bị quát vảy. Tô Lâm Y Tư thấy sắc mặt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.