- Có đạo lý. Ngải Đức Luân mím môi, gật đầu đồng ý với suy nghĩ này của cô. - Đi thôi, đi gặp chủ nhân thành Phi Điểu. Nguyệt Phi Nhan vẫy tay, đi bộ về phía vị trí cao nhất tầng hai thành Phi Điểu. Nơi đó là vị trí của Phủ Thành Chủ. Còn về máy bay chắc không có kẻ nào không có mắt dám tới gần, ngoại trừ người đó muốn chết. Hai người Nguyệt Phi Nhan đi tới bên dưới cầu thang đi vào Phủ Thành Chủ, bị hộ vệ ngăn cản. - Đứng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.