- Cọt kẹt ~~~ Cửa thư phòng bị đẩy ra, Hồ Tiên lắc eo nhỏ đi tới. Mục Lương quay đầu nhìn lại, ôn hòa nói: - Sao cả ngươi cũng dậy sớm thế? - Ta tới hỗ trợ một tay. Hồ Tiên cười quyến rũ nói. - Ngươi còn mang thai, cần nghỉ ngơi nhiều, đảm bảo giấc ngủ đầy đủ mới tốt. Mục Lương nói với giọng điệu nghiêm túc. - Không sao đâu, chỉ là dậy sớm một chút mà thôi, đâu phải mỗi ngày ta đều như vậy. Hồ Tiên ưu nhã nói. Cô đi lên trước, tiếp nhận lược trong
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.