Mục Lương xoay người đi đến trước mặt cô gái tóc trắng, dịu dàng nói: - Ngươi ở đây nghỉ ngơi cho tốt, ta đi Thiên Cức Quan một chút. - Ta đi với ngươi. Ly Nguyệt nghe vậy vội vàng lên tiếng. Mục Lương bình thản nói: - Nơi đây còn cần ngươi chủ trì, để tránh có chuyện bất ngờ xảy ra, chờ ta trở lại, được chứ? - Vậy được rồi, ngươi chú ý an toàn. Ly Nguyệt không có kiên trì nữa, chỉ là một đôi mắt đẹp vẫn luôn nhìn chằm chằm vào anh. - Vâng, chắc sẽ nhanh chóng kết thúc
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.