Cộp cộp cộp…. Bên ngoài thư phòng truyền đến tiếng bước chân. Đôi mi mảnh mai của Ly Nguyệt khẽ run lên, nàng đỏ mặt đội mũ giáp lên và tiến vào trạng thái ẩn thân. Cót két ~ Cửa thư phòng bị đẩy ra, Nguyệt Thấm Lan bước vào phòng. - Mục Lương, ngươi lại không ngủ cả đêm sao? Nguyệt Thấm Lan tức giận hỏi. Anh ôn hòa giải thích: - Ta không buồn ngủ, hơn nữa nghiên cứu vừa có tiến triển mới, cho nên càng không có thời gian để ngủ. Nguyệt Thấm Lan lộ ra...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.