Á Luân dựa lưng ra sau, lạnh lùng nói: - Nếu như con ra tay, ta sẽ tự mình tiễn con đi vương quốc Huyền Vũ nhận tội. - Vâng. Đại Vương Tử lộ ra một nụ cười khổ. Từ trước đến nay, hắn luôn biết cha là người có lý trí, vì sự an nguy của vương thất, hi sinh một vị Đại Vương Tử chẳng tính là gì cả. Á Luân lạnh lùng nói: - Con nên may mắn rằng đầu óc bản thân còn tỉnh táo, biết nói kế hoạch này với ta trước. - Con sai rồi. Đại vương tử cắn răng
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.