Bọn họ bị nhốt hơn mười ngày, mỗi ngày không phải ngủ thì là ăn, đồ ăn cũng không nhiều lắm, cũng không chết đói. - Khẳng định là đã có sự sắp xếp, nếu không... Nuôi chúng ta lâu như vậy làm cái gì? Thái Căn thấp giọng nói. Hắn liếc mắt bốn phía căn phòng ở tuyệt đẹp một cái, luôn cảm giác gọi bọn họ tới nơi đây có chuyện gì, giữa căn phòng này và họ có gì đó giống nhau. - Nói cũng phải. Bách Biến Ma Nữ thở dài. Cô muốn rời khỏi thành...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.