Tiểu Hương chớp chớp mắt, khi nhìn ra phía ngoài lần nữa thì đã không thấy bóng dáng của cô gái tai mèo đâu cả, cô nhìn về phía Tân Tây, lo lắng hỏi: - Tân Tây nãi nãi, ngài không lo lắng cho sự an toàn của chị Mễ Á sao? - Lo lắng cho cô ấy? Tân Tây chậm rãi nhấp một ngụm nước trà, nhàn nhạt nói: - Cô ấy rất mạnh, nếu gặp phải nguy hiểm thì sẽ có thể rút lui an toàn. - Vậy là tốt rồi. Tiểu Hương thở phào một hơi. Tân Tây nhàn nhạt nói: - Ăn nhiều
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.