- Cha, ngươi cũng phải chú ý an toàn đấy! Lăng Hương chống nạnh nói. - Ta biết rồi. Tề Nhĩ Lạp nhếch miệng cười, vươn tay nhéo mặt con gái. - Nhất định, nhất định phải bình an trở về. Hai mắt của Lăng Hương hơi ửng hồng, nước mắt có thể rớt xuống bất cứ lúc nào. Tề Nhĩ Lạp vội vã vỗ ngực một cái, trấn an: - Có Mục Lương ở đây, ta tuyệt đối sẽ trở về an toàn. - Ngươi nói cũng đúng. Lăng Hương khẽ hừ dỗi một tiếng, mu bàn tay nhanh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.