Đôi mắt màu xanh nước biển Nguyệt Thấm Lan chớp chớp, gắt giọng: - Khó mà làm được, ta muốn nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai còn có rất nhiều chuyện quan trọng phải làm. - Vậy được rồi. Mục Lương lại thở dài lần nữa. - Có chuyện gì vậy, ta vừa tới gần đã nghe thấy ngươi thở dài rồi? Giọng nói quyến rũ vang lên, Hồ Tiên đi ra từ phía sau lưng Nguyệt Thấm Lan. Ánh mắt của Mục Lương lưu chuyển, cười khẽ nói: - Người nào đó trêu chọc ta rồi lại muốn chạy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.