- Chị gái, chúng ta phải ngồi lên thứ này rời đi sao? Thanh Vụ ngửa khuôn mặt nhỏ nhắn, trong con ngươi màu cam tràn đầy tò mò. - Ừm, ngồi lên thứ này tới thành Huyền Vũ. Nguyệt Phi Nhan ngồi xổm xuống, đưa tay lau khuôn mặt cô bé, nhưng có vài vết máu không cách nào lau được, cần phải dùng nước mới xoá đi. - Chị gái, ngươi thật sự là người tốt. Nước mắt Thanh Vụ ào ào tuôn ra. -.... Nguyệt Phi Nhan cảm thấy nhức đầu, cô bé trước mắt này làm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.