Thời gian từng giây từng phút trôi qua. - Hả? Bạch Sương chớp chớp đôi mắt màu tím, không ai tới bắt cô, chẳng lẽ là cô quá lo lắng rồi? Cô quay đầu lại đưa mắt nhìn tường thành, sau đó xoay người bỏ chạy, dọc theo thân cây cứ vậy mà chạy như điên về phía trước. Không biết đã chạy bao lâu, thẳng cho đến khi ma dược ẩn thân hết tách dụng, thân hình cô cũng lộ ra ngoài. - Xem ra chỉ là mình sợ bóng sợ gió một hồi mà thôi. Bạch Sương yên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.