Mục Lương quan tâm hỏi: - Bây giờ ngươi không sao chứ? - Không, không sao rồi. Hi Bối Kỳ có chút chột dạ nhìn khắp nơi. - Ừm, không có việc gì thì trở về đi. Mục Lương ôn hòa nói. - Được. Hi Bối Kỳ gật đầu, đứng dậy rời đi. Đột nhiên cô nghĩ tới cái gì, dừng bước, quay đầu nhỏ giọng nói: - Mục Lương, chuyện vừa rồi đừng để cho chị Thấm Lan và chị Hồ Tiên biết. - Ta biết rồi. Mục Lương thuận miệng đáp một tiếng. Nghe thấy lời này, Hi Bối Kỳ mới thở phào một hơi, luôn
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.