Núi sâu rừng già, người tu luyện như Trường Duyên thường lui tới, rất nhiều quan phụ mẫu một phương đều chỉ biết dựng cảnh thái bình giả tạo, mặt hướng ra ngoài thì sáng sủa, còn mặt người khảo sát không hay tới thì chỉ nói mặc kệ. Tạo ra cảnh liếc mắt một cái có thể thấy được cái gọi là chiến tích, sau đó thì những thôn trong núi lại chưa bao giờ nghe hỏi tới, bởi vì những người đi khảo sát cũng sẽ không tự hành xác mình khảo sát ở nơi sâu xa như vậy.
Thôn này rõ ràng là được quan phủ nâng đỡ mới có diện mạo này.
“Tần Đôn, người cũng như tên, đôn hậu đáng tin cậy, làm người làm đến nơi đến chốn.” Thanh Sơn thôn so với thời điểm năm trước đã thay đổi rất nhiều, không ngừng chỉ là lối ra vào thay đổi, ngay cả những mái nhà tranh trong thôn cũng ít nhiều dựng gạch làm phòng ở, đồng ruộng được khai khẩn so với năm trước cũng rộng hơn rất nhiều. Thời tiết cuối xuân liếc mắt vọng nhìn, từng mảnh lúa xanh mơn mởn, tản ra sinh cơ bừng bừng.
“Nguyên lai là các ngươi đều là người có nhận thức.” Trường Duyên gật đầu, trước đó Trường Duyên thật đúng không biết huyện lệnh Trường Thanh huyện là ai.
Nhìn Trường Duyên bênh vực người mình trưng ra bộ dáng các ngươi nhận thức nên như thế, Dạ Dao Quang dở khóc dở cười, cũng không nói tiếp, hai người nhanh chóng nhảy vào bên trong núi Trường Thanh.
Theo hướng chỉ của người Mẫn La Tông kia, nơi này nguyên bản là nơi chôn các trưởng bối của các hộ trong Thanh Sơn thôn. Tìm người để tìm nơi chôn cất, mà người trong thôn này cái gì cũng không hiểu, liền tìm tới một người có mồm mép. Hắn tìm ra một nơi đại hung nơi đặc biệt không ai biết, lại trong lúc đào mồ xuất ra huyết quang, lập tức làm cho mọi người sợ tới mức đem hắn đuổi đánh ra khỏi thôn.
Sau này hắn ở huyện thành đi tới Nhai Thoán đem chuyện này để lừa mọi người, vừa lúc người Mẫn La Tông đi ngang qua, người nói thì vô tâm nhưng người nghe có ý. Người Mẫn La Tông kia cảm thấy tuy rằng người này khoác lác thành thần, thật có chút thổi phồng từ chuyện nhỏ ra chuyện to, lúc này mới bắt người nọ tới tra rõ sự tình, thật đúng là người này có nhìn ra môn đạo, đồ vật khẳng định có, hơn nữa ẩn chứa lệ khí ma tu rất thâm hậu, đến bây giờ bọn họ còn chưa tìm được vị trí xác thực, Huyết anh kiếm cũng chỉ là suy đoán.
Nhưng nếu có thể phát ra lệ khí ma tu trong phạm vi lớn như vậy, không có mấy phần nắm chắc, Người dẫn đầu Mẫn La Tông chỉ sợ cũng không dám định luận.
“Ma môn có phải đang có gì bất thường?” Dạ Dao Quang đột nhiên hỏi.
Huyết anh kiếm là đồ vật quan trọng như vậy, toàn bộ Ma môn tìm kiếm nhưng Mẫn La Tông nếu nhất định nắm chắc chính là Huyết anh kiếm, lại chỉ phái một người tu vi Ly thức cảnh tới. Dạ Dao Quang lý giải, ma môn cùng tông môn ở giữa khẳng định có canh tranh lợi ích, không có khả năng một khi phát hiện bảo vật liền dốc toàn bộ lực lượng, đây chẳng khác gì để vườn không nhà trống, chính mình tìm tội, hai tay dâng tiện nghi cho người khác sao? Nhưng Mẫn La Tông cử đi ba người ma tu tương đương Đại Thừa kỳ, còn có Hợp Thể Kỳ tồn tại.
Tùy tiện phái ra một người, hẳn là không muốn để người khác chú ý, nhưng những người khác cũng đều chưa thấy tới, chỉ có thể lý giải Ma giới đang rung chuyển, hơn nữa còn là rung chuyển mạnh khiến cho bọn họ ngay cả Huyết anh kiếm cũng không rảnh bận tâm.
“Thông minh.” Trường Duyên khen nói, “Ma chủ phân tranh.”
“Ma chủ?” Dạ Dao Quang sửng sốt: “Ma chủ của ma môn đã ngã xuống?”
Không phải thiên phú trác tuyệt sao? Không phải 300 năm ma chủ kế tiếp ma chủ tiền nhiệm ngã xuống cùng người duy nhất thống nhất Ma môn là một người sao? Không phải cùng phụ thân Vân Phi Ly đã nhập ma tu vi sàn sàn như nhau sao?
“Tông chủ đời trước của Phiêu Mạc Tiên Tông sở dĩ nhập ma đó là do ma chủ làm, đến nỗi giữa hai bên rốt cuộc có bao nhiêu ân oán, không có người biết được.” Trường Duyên giải thích cho Dạ Dao Quang, “Nhưng từ khi tông chủ Phiêu Mạc Tiên Tông ngã xuống, ma chủ kia cũng bị thương nặng mà vẫn luôn bế quan, nếu không phải như thế thì mấy năm nay chúng ta cũng sẽ không thanh tịnh như vậy, chúng ta phỏng đoán hẳn là vị ma chủ kia muốn cắn nuốt thần hòn của tông chủ Phiêu Mạc Tiên Tông, dùng thuật ma tu người khác không nhận ra, có điều năm đó Vân tông chủ thà chết chứ không chịu khuất phục, sớm đã nhận ra âm mưu của hắn mới có thể lựa chọn cái chết của mình. Mấy ngày gần đây, Ma môn có xuất hiện một người ma tu Độ Kiếp kỳ, người mới xuất hiện này muốn thay thế.”
“Cho nên hiện giờ mỗi người ở Ma môn đều cảm thấy bất an, mọi ánh mắt đều đổ về cuộc phận tranh ma chủ.” Dạ Dao Quang hiểu rõ gật đầu.
Tu luyện giả chính thống đều muốn thể diện, nhiều nhất là ngầm ngáng chân, bên ngoài vẫn là khách khí. Nhưng ma tu bất đồng, một khi muốn ngáng chân, ma chủ tiền nhiệm sẽ trực tiếp đem lực lượng mạnh mẽ của hắn đưa ra với đối thủ đồng thời cũng là uy hiếp các tông môn khác.
Khó trách, ngay cả Huyết anh kiếm cũng bất chấp, toàn bộ tâm tư đều đặt ngoài sinh tử tồn vong.
“Cũng coi như trời cho cơ hội tốt……”
Dạ Dao Quang vừa mới nói được một nửa liền cảm giác được có hơi thở kích động, nàng lập tức vận khí theo bản năng, khí ngũ hành quanh quẩn toàn thân, đem toàn bộ hơi thở của nàng che lấp. Nàng cùng Trường Duyên liếc nhìn nhau, hai người tách ra tìm nơi ẩn lấp.
Đã là tiết trời giao xuân hạ, hoa cỏ cây cối đều vô cùng tươi tốt, Trường Duyên tìm một cái lùm cây, mà Dạ Dao Quang thả người không tiếng động tìm tới một nhánh cây tương đối cao.
Phía dưới là một mảnh đất bằng, đứng không ít người, trong tay bọn họ cầm đuốc, tựa hồ quay chung quanh một chỗ, có một người mặc áo choàng đen thế thủ thượng cầm một thứ giống la bàn nhưng không giống la bàn thông thường, những người khác đều quay chung quanh hắn, Dạ Dao Quang đơn giản đảo qua, đại khái có mười lăm mười sáu người.
“Hộ pháp đại nhân, hẳn là nơi này, chúng ta đã phiên biến toàn bộ lệ khí ma tu tản ra, nơi này là nơi cuối cùng ma linh phản ứng, nếu như còn không có, chỉ có thể lý giải bảo vật này sớm đã bị người khác lấy đi, nơi này lệ khí chỉ là khí còn sót lại.” Lúc này, nam tử áo choàng đứng ở kia, người được tôn xưng là hộ pháp, người bên cạnh nhìn thiết bàn trên tay hắn bên trên xuất hiện một cổ huyết sắc quang mang tản ra, liền mở miệng nói.
“Không có khả năng là khí còn sót lại, thế gian này có thể tồn lại lệ khí ma khí trọng như vậy, thật sự là kinh thế hãi tục, nên là ma chủ lệnh tôn tự mình đến, cũng không có khả năng không kinh động bất luận kẻ nào mà có thể lấy đi, nơi này có cất dấu ma khí.” Người đứng ở bên trái hộ pháp mở miệng nói.
“Không phải suy đoán, khai thổ liền biết.” Thanh âm hộ pháp nghe như nam tử trung niên ba mươi bốn mươi tuổi, hắn nói xong liền lui về phía sau một bước.
Những người khác đi theo hắn cũng lui ra phía sau, chỉ có hai người vừa nói chuyện đi tới phía trước. Bọn họ hai người nhìn nhau gật đầu, chợt vận khí, từng luồng khí ma tu quanh quẩn quanh thân bọn họ, Dạ Dao Quang tức khắc kinh hãi!
Tu vi hai người này đều là Ly thức cảnh! Cũng chính là tương đương với Phân Thần kỳ tu luyện chính thống, hai người này tu vi đều cao như vậy, hộ pháp kia……
Dạ Dao Quang tức khắc ý thức được người bị nàng bức cung, đây là biết được hắn không sống được bao lâu, cho nên cố ý dấu thực lực lừa gạt nàng, chính là muốn nàng đưa theo càng nhiều người đi chịu chết!