Nếu Dạ Dao Quang không có ý kiến, Ôn Đình Trạm tự nhiên liền xuống tay an bài đi Tây Ninh phủ. Hắn đi Tây Ninh phủ nhậm chức, chỉ sợ người thứ nhất tán đồng chính là Hưng Hoa Đế. Mấy năm nay bệ hạ đối với Tây Ninh phủ cũng là sầu trắng tóc, Thanh Hải đô thống có đại quân Mông Cổ, cũng không phải nói triệt liền có thể triệt, chỉ cần một cái vô ý sẽ khó có người có thể áp chế được đại quân Mông Cổ. Từ thủa khai quốc chi sơ chính là đối thủ của Tiêu gia bọn họ một mất một còn cường đại thiết kỵ, vẫn luôn là mối họa lớn trong lòng Hưng Hoa Đế.
Có lẽ là nhìn thấu điểm này, mấy năm gần đây Hoàng gia càng ngày không có quy củ, vài sự việc liên tiếp đều làm Hưng Hoa Đế trong lòng không vui, đặc biệt là năm nay Hoàng gia thế nhưng đem thu nhập thu thuế từ người dân Tây Ninh tiền trảm hậu tấu cầm đi lo liệu quân lương. Việc này ngoại trừ lung lạc quân tâm, cũng chính là không có đem Hưng Hoa Đế để vào mắt.
Cho nên, lúc Ôn Đình Trạm thượng tấu trần thuật chính kiến đối với Tây Ninh phủ, Hưng Hoa Đế liền có cảm giác tìm được tri kỷ, hắn lập tức nghĩ tới năm nay cũng là ba năm đánh giá thành tích, Tây Ninh tri phủ cũng đã nhậm chức hai kỳ, vừa lúc là vị trí thích hợp cho Ôn Đình Trạm.
Cơ hồ không cần tìm đến Đế sư thương nghị, Hưng Hoa Đế lập tức lén cấp cho Ôn Đình Trạm thông tin chính xác, để hắn sớm chút chuẩn bị.
Ôn Đình Trạm sau khi trở về, đem tin tức này tiết lộ cho Dạ Dao Quang. Dạ Dao Quang tâm tình rất tốt đem chuyện này truyền tin đến Duyên Sinh Quan, sau đó cho Ấu Ly đang ở cữ chuẩn bị một chút, tới tháng 5 đưa theo hài tử cùng Diệp Phụ Duyên đi trước tới Tây Ninh tìm một căn nhà riêng ở chừng nửa năm, tìm hiểu trước phong thổ, thuận tiện bồi dưỡng người làm ở đó.
An bài xong mọi chuyện cũng đã là hơn nửa tháng sau, là lúc Tiêu Sĩ Duệ cưới trắc phi. Tuy rằng là cưới trắc phi, không có quá nhiều thủ tục như rước chính phi, cũng không có khả năng quá phô trương, nhưng là người kết giao hảo hữu, Ôn Đình Trạm khẳng định không thể vắng vắng mặt, quan viên triều đình cũng có không ít.
Nên rốt cuộc vẫn rất náo nhiệt, cũng có người không bỏ qua sự náo nhiệt này.
Tuy rằng Dạ Dao Quang thích Thượng Ngọc Yên, nhưng nàng cũng thích Dụ Thanh Tập, thời điểm này nàng tự nhiên muốn bên cạnh Dụ Thanh Tập đã có thai hơn tám tháng.
“Chước Hoa tỷ tỷ, chúng ta định thân cho bọn trẻ đi.” Biết được Dạ Dao Quang cũng mang thai, Dụ Thanh Tập hoàn toàn không màng bụng phệ của mình, ánh mắt sáng quắc nhìn bụng nhỏ vẫn đang phẳng lặng của Dạ Dao Quang.
Dạ Dao Quang lại cười rồi lắc đầu với Dụ Thanh Tập: “Không tốt.”
“Vì sao?” Dụ Thanh Tập khuôn mặt nhỏ xịu xuống, nàng tiếp tục hỏi, “Tỷ không muốn bọn trẻ có mối quan hệ với hoàng gia?”
“Ta sẽ không cho hài tử của ta đính hôn từ trong bụng mẹ.” Dạ Dao Quang cười nói với Dụ Thanh Tập, “Đợi cho bọn chúng lớn lên, nếu bọn chúng thật lòng hướng tới người đã có hôn ước với mình, kia thật sự là một chuyện đáng mừng. Nhưng nếu không phải, thì đó chính là một hồi bi kịch, hoặc là khổ cho chính đứa trẻ, hoặc là làm tổn thương tình ý hai nhà. Có quan hệ với hoàng gia hay không không quan trọng. Nếu ngày sau con của ta thật sự có tâm ý với nữ nhi gia đình hoàng tộc, ta sẽ đem lợi và hại nói cho bọn chúng, do chính bọn chúng lựa chọn, là đắng hai là ngọt đều là kết quả chính bọn chúng lựa chọn. Như thế, bọn chúng mới có thể không có tiếc nuối trong lòng, mới có thể không oán trách người làm phụ mẫu là chúng ta.”
Dụ Thanh Tập nghe xong không khỏi hâm mộ nói: “Ta cũng muốn làm mẫu thân thấu tình đạt lý, đáng tiếc đứa nhỏ này dấn thân vào trong bụng ta thì mọi chuyên đã được chú định thân bất do kỷ.”
“Được cùng với mất luôn như hình với bóng.” Dạ Dao Quang nắm tay nàng trấn an, “Hắn đang ở trong bụng ngươi, so với rất nhiều người khác sinh ra đã có sẵn quá nhiều thứ.”
“Đúng thế, Chước Hoa tỷ tỷ nói không sai, làm người không thể quá tham lam.” Dụ Thanh Tập mặt mày giãn ra, “Đúng rồi, ta nghe nói Chước Hoa tỷ tỷ có thể xem nam nữ, tỷ giúp ta nhìn xem đứa nhỏ trong bụng ta là nam hay nữ, ta còn hơn một tháng nữa liền sinh, ta thật muốn biết sớm chút chuẩn bị, bảo mẫu trong cũng cũng biết nên chuẩn bị đồ vật gì.”
“Ngươi không nghĩ tới nên sinh con trai đầu lòng sao?” Dạ Dao Quang bỗng nhiên hỏi.
“Nam hay nữ chúng ta có thể quyết định được ư? Trước nở hoa sau kết quả cũng tốt a, sinh nam hay sinh nữ ta đều không sao cả.” Dụ Thanh Tập nói, tay nàng đặt ở phía trên bụng lớn, “Kỳ thật là nữ nhi cũng tốt, ta có thể chơi cùng với nó.”
“Ngươi muốn biết đến thế sao.” Dạ Dao Quang nghe vậy cười, “Bất quá dựa vào tướng mạo của ngươi hiện tại đối với ta hơi khó chút, ta không xem tướng mạo cho người hoàng thất, nhìn cũng chưa chắc chuẩn, không bằng ta rút một quẻ cho ngươi đi.”
“Được a được a, ta còn chưa được thấy Dao tỷ tỷ xem bói đâu!” Dụ Thanh Tập hứng thú bừng bừng nói.
Dạ Dao Quang nhoẻn miệng cười, nhìn vào cái bụng to, Dụ Thanh Tập vẫn còn giống một tiểu cô nương, từ trong lòng ngực nàng lấy ra ba bức tường phù thông bảo.
Rút ra là quẻ thứ 63 trong 64 quẻ —— Đã tế quẻ.
“Thế nào? Thế nào? Chước Hoa tỷ tỷ.” Dụ Thanh Tập vội vàng hỏi,
“Đây là Đã tế quẻ, chúng ta căn cứ lục giáp có thể nhìn ra đường con cháu: Con cháu tương vượng*, nếu mộc vượng định là nam; phúc đức tràn đầy, đây là giá trị âm hào, ám chỉ cho nữ.” Dạ Dao Quang nói xong đem Đã tế quẻ phác họa các hướng qua sáu hào, đẩy đến trước mặt Dụ Thanh Tập, “Ngươi xem Đã tế quẻ sáu hào lục thân ta đã viết xuống tới: Phụ mẫu, Thê tài, Huynh đệ, Quan quỷ, Tử tôn (con cháu). Tử tôn ở hào thứ sáu, chính là âm hào, hào thứ ba lại là động hào, trong bụng ngươi chính là nữ nhi.”
*Tương vượng: Trong ngũ hành Vượng, Tướng, Hưu, Tù, Tử thì Vượng là giai đoạn thịnh nhất, phát triển mạnh nhất.
Có thể hiểu một cách đơn giản, tương vượng nghĩa là vật này nuôi dưỡng cho vật kia lớn mạnh và phát triển mạnh nhất. Một số mệnh tương vượng với tuổi sau:
Mộc đế vượng tại Mão. Hỏa đế vượng tại Ngọ. Kim đế vượng tại Dậu. Thủy đế vượng tại Tý.
Hoặc các mùa sau thì mệnh sẽ phất: Mùa xuân: Mộc vượng; Mùa hạ:Thủy vượng; Mùa thu: Kim vượng; Mùa đông: Thủy vượng
“Mọi người đều nói khi làm mẹ sẽ có cảm ứng, kỳ thật ta cũng mơ hồ biết được là nữ hài, nhưng ma ma bọn họ chỉ cần ta vừa nói là nữ nhi, liền hận không thể bịt miệng ta lại.” Dụ Thanh Tập một chút cũng không cảm thấy mất mát, “Nữ nhi rất tốt a, ta có một tỷ nhi tri kỷ.”
Thấy Dụ Thanh Tập hoàn toàn là sự vui mừng phát ra từ nội tâm, Dạ Dao Quang cũng vui vẻ: “Sinh nam hay sinh nữ đều là duyên phận, ngươi phải biết rằng là của ngươi ai đoạt cũng không được, càng không quan hệ tới hài tử của ngươi.”
“Chước Hoa tỷ tỷ, những lời này ta thích.” Dụ Thanh Tập tán thành gật đầu, “Ta chính mình cũng là thân nữ nhi, ta làm gì có tư cách ghét bỏ nữ nhi của mình?”
“Vương phi, nha hoàn trắc phi cầu kiến.” Đúng lúc này, nha hoàn Dụ Thanh Tập thông báo.
“Nàng ta có chuyện gì?” Giọng Dụ Thanh Tập thanh đạm hỏi.
“Nói đây là quy củ của Lưu Cầu bọn họ, phục tục quê nhà, nữ tử xuất giá, trong nhà nếu đã có chủ mẫu, vào ngày tân hôn khi màn đêm buông xuống cần dâng lên thân thủ túi thơm, cung kinh đối với chủ mẫu.” Nha hoàn Dụ Thanh Tập cúi đầu đem túi thơm giơ lên trước mặt Dụ Thanh Tập.
Ai cũng không nghĩ tới, nguyên bản nha hoàn cầm chính là một túi thơm rất bình thường, thế nhưng đang tới gần Dụ Thanh Tập, trong nháy mắt đột nhiên vỡ toạc ra, đầu tiên là một trận sương mù tản ra, sau đó là từng con sâu lớn nhỏ chạy như bay mà ra, đánh thẳng vào Dụ Thanh Tập.
Cũng may Dạ Dao Quang trong nháy mắt thấy túi thơm nứt, liền lập tức phất tay một cái, tung ra hồn hậu khí Ngũ hành, đem những con sâu này tản đi. Một chưởng khí Ngũ hành khác quanh quẩn dựng lên, khí ngũ hành chi hỏa vô hình theo chưởng phong tới, nhanh chóng đốt đám sâu tẫn thành tro.