Dạ Dao Quang cười nhạt: "Những lời nên nói ta cũng đã nói hết rồi, Đơn công tử tin cũng được, không tin cũng chẳng sao, nếu Đơn công tử giao vật đó cho ta, ta cũng không cần."
Giờ khắc này, Dạ Dao Quang không thể không tin Đơn Cửu Từ đúng là đã điều tra rõ về cô và Ôn Đình Trạm trong một khoảng thời gian ngắn, đồng thời cũng điều tra cặn kẽ tính cách của cô, nếu đổi lại là dạng ma quỷ thường gặp, cô nhất định sẽ ra tay, đây là thiên chức mà cô phải tự giác tuân thủ.
Nhưng hôm nay Đơn Cửu Từ thông minh quá sẽ bị chính sự thông minh đó hại, hắn không nên nói quá nhiều. Nếu trước đó hắn đã nói chắc như đinh đóng cột rằng có người đã biết trước, cô không phải là người đầu tiên biết, vả lại những thứ này cũng không đến mức hãm hại người vô tội, huống hồ bên cạnh Đơn Cửu Từ có người tài năng đặc biệt như vậy, cô tội gì phải quan tâm. Còn người khác thấy thế nào về cô, cô cũng chẳng thèm để ý.
Ánh mắt Đơn Cửu Từ trở nên thâm trầm, hắn không ngờ hắn đã đoán sai. Tính cách của Dạ Dao Quang có thể nói là ghét cay ghét đắng yêu ma quỷ quái, vậy mà lại có thể hời hợt không có ý định ra tay như vậy, hoàn toàn không giống tính cách thường ngày của cô.
Đơn Cửu Từ đương nhiên không biết đó không phải là tính cách của Dạ Dao Quang, mà là nguyên tắc đối nhân xử thế không thẹn với lòng của cô. Cô không phải là thánh mẫu, cũng chưa bao giờ cảm thấy yêu ma quỷ quái trên thế gian này đều nên để một mình cô đi trừ ma vệ đạo. Lúc phải ra tay đương nhiên cô sẽ ra tay, nếu hôm nay bên cạnh Đơn Cửu Từ không có người nào như vậy, trên người Đơn Cửu Từ đã dính tà khí, cho dù Đơn Cửu Từ và Ôn Đình Trạm là thù địch đi chăng nữa, cô cũng sẽ không chút do dự ra tay cứu giúp. Làm việc gì cũng phải rõ ràng, đó chính là nguyên tắc của cô.
Lời nói của Dạ Dao Quang khiến tất cả mọi người đều không tiện mở miệng nói thêm bất cứ câu gì, rất nhiều người trong số họ đã tiếp xúc với kiểu người như Dạ Dao Quang, biết được tính cách của dạng người này không được tốt cho lắm. Bọn họ càng không muốn đắc tội kiểu người này, chỉ cần tùy ý đứng xung quanh nhà ngươi giở trò xấu thần không biết quỷ không hay hoặc động thổ phần mộ tổ tiên nhà ngươi thì đó chính là tai hoa đen đủi của cả nhà rồi.
"Đơn Trúc, ngươi đi mời Đông tiên sinh đi." Đơn Cửu Từ sờ chiếc nhẫn trên đầu ngón tay mình, lên tiếng sai bảo tùy tùng của mình:
"Nếu Dạ công tử đã nói thẳng đây là ma vật, việc này nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ, vì lý do cẩn thận, Đơn mỗ không thể không mời người ngày xưa đã giúp Đơn mỗ mở rộng tầm mắt ra cùng Dạ công tử đối đầu một phen, mong rằng Dạ công tử chớ trách Đơn mỗ thất lễ."
"Tính mạng là quan trọng, Đơn công tử cẩn thận cũng không sao." Đối với việc lần này, Dạ Dao Quang cũng không cảm thấy khó chịu, mặc dù cô biết Đơn Cửu Từ đang giả bộ, muốn dùng Thánh Quang cầu để dò xét thực lực của cô.
Buổi tiệc giám định và thưởng thức ngày hôm nay là hắn đặc biệt thiết kế cho Ôn Đình Trạm, mục đích đương nhiên là thăm dò bản lĩnh của Ôn Đình Trạm và năng lực của người bên cạnh Ôn Đình Trạm. Đơn Cửu Từ không đạt được mục đích đương nhiên sẽ không chịu bỏ qua. Harry Potter fanfic
Trong phút chốc Dạ Dao Quang lại tò mò không biết Đơn Cửu Từ dùng loại người gì để đối đầu với cô. Cô cũng không tin quả thực còn có người tu luyện dám ăn nói bừa bãi, dù mắc phải khẩu nghiệp cũng phải nói Thánh Quang cầu không phải ma vật, dùng cái giá đó để buộc cô ra tay?
Rất nhanh, Dạ Dao Quang đã hiểu đệ nhất công tử Cửu Châu quả không hổ danh là đệ nhất công tử Cửu Châu vì Đông tiên sinh mà Đơn Cửu Từ mời tới hoàn toàn không phải là một người tu luyện. Nhưng Dạ Dao Quang có thể cảm nhận được hơi thở trên người hắn rất quen thuộc, hắn là người của kỳ môn hiểu được cách xem bói bày binh bố trận, không hề tu luyện hỗ trợ thêm.
"Tại hạ Đông Thăng, sớm nghe nói đại danh của Dạ công tử, hôm nay có thể gặp mặt một lần, cũng mong Dạ công tử chỉ bảo." Đông Thăng đi thẳng tới chỗ Dạ Dao Quang, không có bất kỳ tính công kích, không có bất kỳ thái độ thù địch nào, ngược lại trong mắt không hề che giấu sự sùng bái.
"Vừa rồi trên đường tới đây, Đơn Trúc đã nói rõ với tại hạ rồi, tại hạ quả thực cảm nhận được Thánh Quang cầu có một nguồn lực thần bí, không biết tại sao lại là ma vật."
Bởi vì Đông Thăng tinh thông thuật kỳ môn nên hắn có thể cảm nhận được từ trường của Thánh Quang cầu không đúng, nhưng vì hắn không hề tu luyện nên hắn đương nhiên không cảm nhận được sức mạnh của Thánh Quang cầu là chính hay tà. Cũng không phải tất cả người của kỳ môn đều là người tu luyện, ví như Đông Thăng, cũng không phải tất cả người tu luyện đều hiểu toàn bộ thuật của kỳ môn, ví như Mạch Khâm. Đây không phải là mối quan hệ bao hàm, mà là hai loại người, đương nhiên hai loại này sát nhập không phải số ít.
"Ngươi chạm qua vật đó rồi." Dạ Dao Quang nhìn hai tay của Đông Thăng đang chắp tay hành lễ với cô, trên tay có tà khí hồng nhạt, cũng không nồng nặc.
"Tại hạ từng nghiên cứu một thời gian." Đông Thăng rất thành khẩn nói, thái độ của hắn trước mặt Dạ Dao Quang dường như rất khiêm tốn. Giống như hắn có thể cảm nhận được sức mạnh của Thánh Quang cầu, hắn cũng có thể cảm nhận được khí ngũ hành bao quanh toàn thân Dạ Dao Quang, tuy hắn không hề biết đó là khí ngũ hành.
Đông Thăng là một người vô tội, một người bị Đơn Cửu Từ lợi dụng ép cô để lộ nội tình. Giờ khắc này, Dạ Dao Quang biết dù hôm nay cô thoát được, ngày mai Đơn Cửu Từ vẫn có thể dùng những biện pháp khác để dò xét cô. Vì thế, tất nhiên ở giữa quá trình sẽ liên lụy không ít người vô tội, Đơn Cửu Từ cuối cùng cũng không đoán sai tính cách của cô. Trước khi thăm dò, chẳng qua hắn đã vạch ra hai khả năng cô có thể vì người khác mà chọn một...
"Xòe tay ra." Dạ Dao Quang trầm giọng nói với Đông Thăng.
Đông Thăng vô cùng phối hợp thật thà xòe tay ra, hai ngón tay Dạ Dao Quang ngưng khí, khí ngũ hành bao quanh lòng bàn tay Đông Thăng như một lực dẫn dắt. Tà khí bao vây lòng bàn tay của hắn người phàm không thấy được, cổ tay cô ngừng một chút, bọc lấy tà khí nghiền nát.
Rõ ràng không thấy gì, chỉ thấy đầu ngón tay của Dạ Dao Quang vẽ trên lòng bàn tay của hắn một vòng tròn nhưng Đông Thăng đột nhiên cảm thấy hai tay được nới lỏng ra không ít, vốn cho rằng những kinh mạch này do quá mệt mỏi nên có chút mơ hồ trong phút chốc hoàn toàn biến mất. Hắn hoạt động các đốt ngón tay, khiếp sợ nhìn Dạ Dao Quang. Thấy Dạ Dao Quang muốn đi, hắn liền quỳ xuống hành đại lễ:
"Đa tạ ơn cứu mạng của Dạ công tử..."
"Sau này chớ tùy tiện đụng vào đồ vật mà mình không biết, mặc dù là linh vật trong truyền thuyết cũng chỉ có thể xác phi phàm mới có thể đụng vào, càng không nói đến đây là ma vật." Dạ Dao Quang khẽ nhấc tay lên, một luồng khí ngũ hành trong hư không nâng hai đầu gối của Đông Thăng lên. Cô hờ hững căn dặn.
Thấy vậy mọi người đều nhao nhao kinh ngạc không ngớt, tuy bọn họ cũng không nhìn thấy gì nhưng bọn họ tin nếu thực sự không xảy ra chuyện gì thì người của Đơn Cửu Từ - Đông Thăng sẽ không kích động mà hành đại lễ với Dạ Dao Quang. Những người đã từng chạm vào Thánh Quang cầu trước đó không lâu đều cảm thấy tay có chút nặng nề, suy nghĩ xem có nên bước lên để Dạ Dao Quang xem cho hay không, thật đúng là đừng động vào đồ không sạch sẽ.
Dạ Dao Quang bên này đã đi về phía trước vòng qua chiếc bàn dài, đứng trước Thánh Quang cầu, đối diện với Đơn Cửu Từ cách hai chiếc bàn. Cô chắp tay về phía Đơn Cửu Từ:
"Đơn công tử nhạy bén hơn người, chắc hẳn luôn tin rằng mắt thấy mới là thật, tai nghe là giả. Tại hạ là người tu hành, giúp người vô tội không bị tà môn ma đạo che giấu mê hoặc đầu độc thậm chí tàn hại, là thiên trách của tại hạ. Nếu Đơn công tử không tin, vậy tại hạ sẽ cho Đơn công tử xem vật tà khí này."