Mục lục
Quái Phi Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ngươi quen Ninh Anh?” Nhìn phản ứng của Già La, Dạ Dao Quang không khỏi tò mò hỏi.

Nàng hỏi chính là quen chứ không phải ý chỉ “biết”, đại danh của Ninh Anh chỉ sợ Ma tộc không ai không biết tới, nhưng người có quen biết trực tiếp lại hầu như không có, Già La vừa lúc hai ngàn tuổi.

“Tính theo cấp bậc……” Già La như nhớ lại hòi ức nói, “Ta có thể gọi nàng là sư tổ, cũng có thể gọi nàng là sư nương.”

Sư tổ? Sư nương?

“Vậy ngươi chẳng phải là đồ đệ Mộc Tử Tà!” Dạ Dao Quang kinh ngạc.

Mộc Tử Tà là đệ tử của Ninh Anh nhưng cũng chính là trượng phu của nàng.

“Sư phụ của ngươi đâu?” Ôn Đình Trạm tiếp tục hỏi, về sự tình của Ninh Anh cùng Mộc Tử Tà, Dạ Dao Quang đã nói với hắn rõ ràng, nếu Dạ Dao Quang đáp ứng sẽ tìm kiếm hậu nhân bọn họ, nếu có thể tìm được nơi Mộc Tử Tà ngã xuống, hết thảy mọi chuyện có thể giải quyết dễ dàng, rốt cuộc năm đó có thực sự là Mộc Tử Tà ôm nữ nhi của bọn họ đi hay không.

“Sư phụ của ta?” Già La phảng phất tự hỏi, nhẹ giọng nỉ non, “Đại khái đã hồn phi phách tán……”

Dạ Dao Quang cùng Ôn Đình Trạm liếc nhau: “Già La, chúng ta vào trong phòng rồi nói tiếp, ta biết được một ít chuyện liên quan tới sư phụ ngươi, ta đã thấy Huyết anh kiếm……”

Dạ Dao Quang một bên đưa Già La dẫn vào trong, một bên đem chuyện nàng gặp gỡ Ninh Anh, cùng những chuyện do Ninh Anh kể lại với nàng nói ra, chính là hy vọng từ Già La biết được càng nhiều sự tình liên quan Mộc Tử Tà.

Nói xong lúc sau, Dạ Dao Quang lại hỏi: “Ngươi có biết năm đó đã xảy ra chuyện gì không?”

“Cái này ta cũng không biết.” Già La lắc đầu, “Ta trở thành đệ tử của sư phụ, cũng chưa từng gặp qua sư nương. Sư phụ là người ít nói, tính tình âm lãnh, về chuyện gia đình thân thích của hắn không người nào dám đi hỏi thăm. Sư phụ tựa hồ vẫn luôn tìm kiếm một thứ, là vật gì cũng chưa từng nói cho chúng ta biết. Ta rơi vào ma đạo còn chưa đến mười năm, sư phụ lại đột nhiên biến mất, chúng ta dù tìm thế nào cũng chưa từng tìm được. Chỉ biết Ma Cung bị phong ấn, sư phụ vô cùng có khả năng ở bên trong.”

Dạ Dao Quang trong lòng có chút mất mát, nguyên bản cho rằng có thể hỏi thăm chút tin tức. Nghe Già La nói xong, Dạ Dao Quang cảm thấy muốn gỡ bỏ bí mật giữa Ninh Anh cùng Mộc Tử Tà, rất có thể phải mở ra Ma Cung, nhưng Ma Cung không phải là cần máu hậu nhân Mộc Tử Tà sao?

“Ma Hoàng chưa từng cưới lại?” Ôn Đình Trạm đột nhiên hỏi.

Nếu Ninh Anh nhìn thấy Mộc Tử Tà thời điểm cuối cùng là Mộc Tử Tà cưới người khác, vì sao Già La trong miệng xưng Ninh Anh là sư nương? Cũng không từng nhắc tới nữ tử khác.

“Sư phụ không có khả năng cưới người khác.” Già La lời nói chắc nịch, nghĩ đến lời vừa rồi của Dạ Dao Quang, cũng nhíu nhíu mày mới nói: “Khi đó ta còn chưa nhập ma đạo, nhưng sư phụ của ta cùng Ma hậu tu luyện phương pháp Ma môn song tu, ma khí này cần thiết bảo trì thuần khiết, cái gọi là thuần khiết đó là chỉ có thể dùng ma khí của hai người bọn họ, không thể trộn lẫn một người khác, nếu không chắc chắn nổ tan xác mà chết. Sư phụ muốn cưới người khác làm vợ, điều quan trọng tất nhiên là từ đây không thể tiếp tục tu luyện, ngồi nhìn tu vi thối lui cuối cùng biến thành một phế nhân.”

Ma tu cùng tu luyện chính thống không giống nhau, tu luyện chính thống đạt tới một cảnh giới nhất định, chỉ cần không bị thương nặng hoặc bị người khác phế bỏ tu vi, công lực vẫn giữ nguyên như cũ. Nhưng ma tu là đi ngược dòng nước, không tiến ắt lui. Một khi chậm trễ tu luyện, ma khí trong thân thể sẽ tan đi. Đây là bởi vì trong thiên địa nơi nào cũng đều ẩn chứa khí Ngũ hành, tu luyện giả thực dễ dàng bảo trì cân bằng, nhưng ma khí lại không phải tùy ý có.

“Một khi đã như vậy, vì sao Ma Hoàng còn muốn gần như tự sát bức Ninh Anh rời khỏi?” Dạ Dao Quang buồn bực.

Chuyện này rốt cuộc có ẩn tình như thế nào, làm Mộc Tử Tà phải ra hành động như vậy. Dạ Dao Quang gần như theo bản năng nhìn về phía Ôn Đình Trạm, nhưng lúc này đây ngay cả Ôn Đình Trạm trầm tư cũng lắc đầu với nàng.

Ôn Đình Trạm chính mình đứng ở lập trường của Mộc Tử Tà tưởng tượng, hắn cảm thấy nếu đổi lại là hắn cùng Dạ Dao Quang, không có gì có thể làm hắn không tiếc đả thương người khác chỉ để bảo toàn cho nàng. Ở những mặt khác, Ôn Đình Trạm có lẽ sẽ lựa chọn hy sinh chính bản thân mình, nhưng ở phương tiện sinh tử, có lẽ là ý tưởng bất đồng, thật sự là không có lựa chọn nào khác, hắn thà rằng cùng Dạ Dao Quang cùng xuống hoàng tuyền, cũng sẽ không để độc một mình nàng lưu lại thế gian ảm đạm.

“Các ngươi muốn tìm hậu nhân của sư phụ ta liền giống như mò kim đáy biển.” Già La tùy tiện ngồi lên ghế, nhàn nhạt nói, “Chúng ta đều biết sư phụ có một nữ nhi, nhưng vị tiểu công chúa Ma tộc này, ngoại trừ sư phụ bí mật an bài người bên cạnh, chưa từng có người gặp qua.”

Dạ Dao Quang nhìn bộ dáng Già La tùy tiện, liền có một loại cảm giác muôn đánh người.

Tựa hồ cũng cảm giác được ánh mắt không mấy hiền hòa của Dạ Dao Quang, Già La thu hồi bộ dáng cà lơ phất phơ. Hắn hiện tại chưa giải quyết xong việc cho nguyên chủ của thân thể này thì không thể tu luyện, trừ phi hắn đem thần hôn nguyên chủ cắn nuốt. Tuy rằng hắn là ma, cũng không để bụng thần hồn có sạch sẽ hay không, nhưng hắn chưa tu luyện được đến tu vi vốn có, hắn vẫn là muốn sạch sẽ một chút, nếu không đi ra ngoài chẳng phải là tìm chết?

Muốn hắn biết điều ở một chỗ tu luyện đến tu vi ma quân Độ Kiếp kỳ sao?, đã bị nhốt hơn một ngàn năm đã là quá mức bức bối rồi, cho nên, hắn cầu với Dạ Dao Quang, liền ngồi nghiêm chỉnh nói: “Như vậy đi, ta tuy rằng tu vi hiện tại bằng 0, nhưng ta rốt cuộc vẫn là tiền bối trong Ma tộc, ngươi đưa ta về Ma tộc, ta giúp ngươi đi hỏi thăm, ngươi giúp ta sớm giải quyết vấn đề thần hồn này, thấy thế nào?”

“Đưa ngươi về Ma tộc thì khỏi đi, nơi đó không cần ngươi.” Dạ Dao Quang trừng mắt nhìn hắn, nàng tin tưởng Tu Tuyệt còn hữu dụng hơn. Tu Tuyệt cùng thời đại nên khó có chuyện chệch đường ray, hơn nữa hắn đã bị Ninh Anh chế trụ, Tu Tuyệt muốn làm ma chủ, Ninh Anh nhất định có biện pháp thỏa mãn hắn, bởi vì Ninh Anh khẳng định cũng muốn tới Ma Cung, hắn nhất định sẽ có chỗ để Ninh Anh sử dụng.

Bị cự tuyệt vô tình như vậy, Già La tỏ vẻ có chút bị thương, sau đó dùng vẻ mặt khinh khỉnh bất mãn nhìn Dạ Dao Quang: “Vậy ngươi không muốn quản ta đúng không? Ngươi muốn làm tiểu nhân thất tín?”

“Ta có từng nói qua ta mặc kệ? Ta vừa mới nói qua, chờ ta sinh xong.” Dạ Dao Quang nhún vai nói.

Già La ánh mắt dừng ở bụng nhỏ của Dạ Dao Quang, hắn một bộ biểu tình phát điên, biểu tình kia chính là hận không thể lập tức thổi khí vào cho bụng Dạ Dao Quang phồng lên, nhưng là hắn làm không được.

“Một năm!” Già La nghĩ thôi đã muốn đập đầu vào tường.

“Ngại thời gian quá dài?” Dạ Dao Quang nhướng mày, “Vậy ngươi cứ việc nuốt thần hồn hắn, tìm một chỗ co đầu rút cổ tu luyện a, ta thực muốn nhìn ngươi một năm có thể tu luyện đến chỗ nào vì không cố kỵ.”

“Ngươi đừng tưởng rằng ta không có biện pháp!” Già La tức giận.

Dạ Dao Quang có chút bừng tỉnh gật đầu: “A, ngươi còn có thể trở lại Ma tộc tu luyện, chỉ cần không ra khỏi lĩnh vực Ma tộc tự nhiên là không có người tới diệt trừ ngươi.”

“Hừ.” Già La hừ lạnh một tiếng, “Ngươi biết liền hảo.”

“Vậy ngươi trở về đi, ngươi phải biết rằng giang sơn đã đổi khác, hiện giờ ma chủ hẳn là thực hy vọng có một lão ma đầu nhìn sắc mặt của hắn sống qua, làm hắn đầy đủ thể nghiệm một chút Trường Giang sóng sau đè sóng trước, sóng trước chết trên bờ cát khoái cảm.” Dạ Dao Quang buông tay nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK