Lâm Bắc Phàm nhấp một ngụm rượu, sau đó trả lời với vẻ vô cùng khó xử: “Ông chủ Vương này, ta rất vinh dự khi được làm việc cho vương gia! Thế nhưng chuyện mà ngươi nói là chuyện có thể khiến ta rơi đầu đấy! Phải biết rằng lần trước khi thần khí bày lên trời khí cầu lớn bị bại lộ đã khiến triều đình giận giữ, giết chết cả đống người…”
Hắn lặp lại những lời thoái thác đã dùng để lừa gạt hai người Mạc Như Sương với Quách Thiếu Soái trước đó, cuối cùng kiên quyết lắc đầu: “Vậy nên chuyện này ta không làm được, ngươi mời một người tài giỏi khác đi!”
Vương Phú Quý cười khổ: “Ta cũng biết chuyện này khiến đại nhân khó xử! Nhưng vương gia đã hạ lệnh nhất định phải lấy được cách chế tạo tàu đệm khí! Nếu không lấy được thì ta cũng phải rơi đầu, vậy nên Lâm đại nhân à, mong đại nhân lượng thứ cho! Đại nhân cứ yên tâm, sau khi xong việc chắc chắn sẽ không thiếu lợi lộc cho đại nhân đâu!”
Lúc bấy giờ Lâm Bắc Phàm mới thở phào một hơi: “Ta cũng biết nỗi khổ của vương gia! Thế này đi, ta ra một con số, nếu như các ngươi đồng ý thì ta sẽ giao cách chế tạo tàu đệm khí cho các ngươi!”
“Lâm đại nhân cứ nói!” Vương Phú Quý đáp.
Lâm Bắc Phàm giơ năm ngón tay ra: “Năm trăm vạn lượng! Chỉ cần các ngươi trả cho ta năm trăm vạn lượng thì ta sẽ giao cách chế tạo tàu đệm khí cho các ngươi!”
“Gì cơ? Năm trăm vạn lượng á!”
Vương Phú Quý kinh ngạc trừng to mắt: “Lâm đại nhân, năm trăm vạn lượng thì nhiều quá! Phải biết cách chế tạo thần khí khí cầu lớn ngày xưa cũng chỉ đáng giá năm trăm vạn lượng mà thôi! Còn tàu đệm khí này chung quy lại cũng chỉ là cái thuyền, ấy thế mà đại nhân đòi những năm trăm vạn lượng, đại nhân… đại nhân làm khó ta quá, vương gia cũng sẽ không đồng ý đâu!”
“Không đồng ý lại càng tốt, ta còn đang sợ có tiền mà chẳng còn mạng để tiêu đây này!” Lâm Bắc Phàm vui vẻ nói.
Vương Phú Quý bẽ bàng, Lâm Bắc Phàm cố ý ra một cái giá trên trời để từ chối khéo yêu cầu của hắn ta và vương gia.
“Lâm đại nhân, đại nhân bớt một chút đi được không? Đại nhân thấy ba trăm vạn lượng thế nào?”
Lâm Bắc Phàm lắc đầu ngay tắp lự: “Đừng nghĩ nữa! Lần này ta sẽ mất đầu thật đấy, thiếu một chút thôi ta cũng không làm!”
Vương Phú Quý bắt đầu lưỡng lự: “Lâm đại nhân, đại nhân cho ta ít thời gian để ta thương lượng với vương gia nhét!”
“Tất nhiên rồi, xin cứ tự nhiên!”
Yến tiệc kết thúc, Vương Phú Quý mang tâm sự nặng nề trở về.
Hai ngày sau đó cũng không còn thấy bóng dáng hắn ta xuất hiện.
Cho đến ngày thứ ba, Vương Phú Quý lại tới, trên mặt hắn ta phủ đầy vẻ mệt mỏi.
“Lâm đại nhân, đại nhân thấy bốn trăm vạn có được không?”
Lâm Bắc Phàm kiên quyết từ chối: “Phải năm trăm vạn, ít hơn thì ta không làm!”
Rất lâu sau đó, hắn không còn thấy bóng dáng Vương Phú Quý đâu nữa.
Trong khoảng thời gian ấy, Lâm Bắc Phàm lại lén lút qua lại với những vương gia và đại diện bí mật của những nước khác.
Do hắn đòi một cái giá khá cao, không thấp hơn giá trả cho cách chế tạo khí cầu lớn là bao nên nhiều người không đồng ý và hãy còn do dự mãi.
Lâm Bắc Phàm cũng chẳng vội, hắn có bản lĩnh độc nhất vô nhị, sớm muộn gì cũng moi được tiền của bọn họ thôi.
Chuyện này đã được Bạch Quan âm báo lại cho nữ đế.
Nữ đế thấy mình tê dại: “Tên này lại giở mánh khóe bán nước bán nhà đây mà! Hiện giờ trẫm đang nghi ngờ hắn chế tạo ra tàu đệm khí là để moi tiền từ trong tay bọn họ rồi đây!”
“Bệ hạ không cần nghi ngờ đâu, đúng là thế đó!” Bạch Quan âm nhịn cười, nói: “Chế tạo tàu đệm khí cần túi khí của khí cầu lớn! Song cách chế tạo túi khí của bọn họ lại có vấn đề, túi khí không bền và rất dễ bị lọt khí! Thế nên bọn họ có sản xuất ra cũng chẳng dùng được!”
“Thế thì quá tốt!” Nữ đế không khỏi bật cười: “Nếu đã vậy thì trẫm sẽ giúp Lâm ái khanh một tay vậy!”
Ngày hôm sau tại buổi tảo triều, nữ đế tuyên bố trước mặt mọi người rằng sẽ chuẩn bị sử dụng thần khí trấn quốc mới là tàu đệm khí tiến hành diễn tập quân sự trên sông, thể hiện uy danh của đất nước!
Một ngày nữa trôi qua, nữ đế dẫn các quan và dân chúng tới bên bờ sông ngoài thành.
Nàng cho người đẩy tàu đệm khí xuống sông, sau đó nối các thuyền lại bằng khóa sắt, tạo thành một trận địa cực lớn trên mặt nước.
Tiếp đó nàng lại lệnh cho các binh sĩ lần lượt xuống thuyền.
Hôm ấy, đội ngũ tàu đệm khí này có thể chứa cả vạn người, vững vàng trôi đến bờ bên kia.
Cả quá trình diễn ra chưa mất đến nửa canh giờ!
Cảnh tượng này khiến mọi người chấn động!
Chưa đến nửa canh giờ đã vận chuyển được hơn vạn binh sĩ sang bờ bên kia!
Vậy tức là nếu có thêm tàu đệm khí thì sẽ chở được càng nhiều binh sĩ hơn rồi!
Thậm chí còn có thể chở nhiều lương thực và nhiều thứ quan trọng hơn nữa!
Không hổ là tàu đệm khí trên mặt nước!
Đám mật thám cảm giác bọn họ đang phải đối mặt với một sự uy hiếp cực lớn!
Trên chiến trường, loại tàu đệm khí này có sức uy hiếp lớn hơn nhiều so với khí cầu lớn!
Mặc dù khí cầu lớn có thể bay lên trời song khả năng vận tải của nó còn nhiều hạn chế, nhiều nhất cũng chỉ chở được hai người, thế nên dù có chế tạo được cả trăm cái thì cùng lắm cũng chỉ chở được hai trăm người mà thôi.
Hai trăm người thì làm được cái gì?
Nhiều lắm cũng chỉ có thể đi do thám tình hình của địch, đánh tập kích gì đó, còn khả năng tấn công vô cùng hạn chế.
Lúc đánh nhau thật rồi, cái người ta so là binh lực, khả năng vận tải và đội ngũ hậu cần kia kìa!
Lúc bấy giờ, tàu đệm khí sẽ phát huy ưu thế cực lớn của nó!
Có thể liên kết các thuyền lại để vận chuyển lượng lớn binh lực và vật tư qua sông!
Hơn nữa khả năng vận chuyển còn không bị hạn chế!
Chế tạo được bao nhiêu tàu đệm khí thì sẽ vận chuyển được bấy nhiêu binh lực và vật tư!
Hơn nữa nghe nói giá thành chế tạo một chiếc tàu đệm khí không đắt, cách thức chế tạo cũng không phức tạp…
Như vậy thì sức mạnh quân sự của triều đình sẽ được tăng lên rõ rệt!
Nếu đánh trận thì khả năng triều đình thắng là rất lớn!
Tin khẩn này nhanh chóng được lan truyền đi!
Chương 217 Vương gia thử tàu
Ngày hôm sau, Lâm Bắc Phàm lại thấy Vương Phú Quý xuất hiện.
Lần này hắn ta không chần chờ gì nữa: “Lâm đại nhân, vương gia đã đồng ý rồi, năm trăm vạn lượng đổi lấy cách chế tạo tàu đệm khí!”
Lâm Bắc Phàm lắc đầu: “Năm trăm vạn không được đâu, ta muốn sáu trăm vạn lượng!”
Vương Phú Quý sững sờ: “Sao đại nhân còn tăng giá nữa?”
“Sao mà trách ta được? Do các ngươi đấy chứ!”
Vương Phú Quý khựng người: “Trách chúng ta ư?”
Lâm Bắc Phàm bực bội đáp: “Trước kia bảo năm trăm vạn thì các ngươi không chịu! Giờ thì hay rồi, hôm qua sau buổi diễn tập quân sự, mọi người đều thấy được tác dụng to lớn của tàu đệm khí nên triều đình càng kiểm soát kỹ càng hơn, ngươi bảo ta phải làm thế nào, ta cũng tuyệt vọng lắm chứ!”
Vương Phú Quý hoảng loạn: “Lâm đại nhân, nhưng mà trước đó chúng ta đã thỏa thuận với nhau…”
Lâm Bắc Phàm càng giận hơn: “Ai thỏa thuận với nhà ngươi! Ta vẫn bảo là năm trăm vạn nhưng các ngươi không đồng ý cơ mà! Giá hiện giờ là sáu trăm vạn, muốn mua thì mua không mua thì thôi!”
Sắc mặt của Vương Phú Quý hết trắng lại xanh, cuối cùng hắn ta nghiến răng nói: “Sáu trăm vạn, chúng ta mua!”
Cứ thế, Lâm Bắc Phàm đã kiếm thêm được một trăm vạn nữa!
Tiếp đó, hắn lại lén lút đi gặp những thân vương và đại diện các nước khác.
Ai hắn cũng tăng giá!
Tùy theo khả năng kinh tế của bọn họ mà hắn sẽ tăng ít nhất là năm mươi vạn, nhiều nhất là hai trăm vạn, đã thế còn không chấp nhận kì kèo mặc cả!
Thời buổi này là thị trường của bên bán, các ngươi thích mua thì mua không mua thì thôi, ta cứ tùy hứng như vậy đấy!
Cuối cùng, mọi người đều cắn răng mà chấp nhận!
Cứ thế, Lâm Bắc Phàm kiếm được tổng cộng hơn bốn nghìn vạn lượng, nhiều hơn cả số tiền mà hắn kiếm được từ khí cầu lớn!
Lúc trông thấy con số cực lớn ấy, cả người Bạch Quan âm đều dại cả đi!
Nữ đế cũng vậy!
Nàng vừa kinh ngạc vừa vui mừng: “Tên này giỏi kiếm chác thật đấy! Chưa đầy nửa tháng mà hắn đã kiếm được hơn bốn nghìn vạn, sắp bằng một nửa quốc khố luôn rồi!”
Trên mặt Bạch Quan âm chẳng tỏ vẻ gì cả, nàng nói: “Thực ra số tiền hắn ăn chặn được từ lúc nhậm chức đến nay đã bằng cả cái quốc khố rồi! Về phương diện tham tiền thì ta xin tôn hắn là kẻ giỏi nhất!”
Nữ đế gật đầu đồng ý.
“Cơ mà hắn đắc tội người ta thế, gây thù chuốc oán khắp nơi, sau này hắn sẽ chẳng đi đâu được nữa!”
Ánh mắt nữ đế trở nên dịu dàng, nàng bảo: “Không đi được đâu là tốt nhất! Như thế hắn sẽ ngoan ngoãn ở lại kinh thành và cống hiến cho trẫm! Có điều hiện giờ trẫm đang muốn xem những thân vương khác sẽ có vẻ mặt như thế nào khi phát hiện ra mình không thể sản xuất ra một chiếc tàu đệm khí chuẩn theo cách chế tạo mà bọn họ đã mua bằng cái giá trên trời kia?”
“Đó chắc chắn sẽ là một màn đặc sắc đây!” Bạch Quan âm khẽ cười.
Lúc bấy giờ, Ký Bắc vương – người lấy được cách chế tạo tàu đệm khí từ lâu đã cho sản xuất được một đống tàu thuyền.
“Triều đình đã chế tạo được một lô tàu đệm khí đồng thời tiến hành diễn tập quân sự trên sông! Nghe đâu hôm đó cả vạn binh lực đã được đưa qua sông, trông vô cùng hoành tráng! Không biết khi nào thì bản vương mới làm được điều đó đây?”
Ký Bắc vương mong ngóng.
Nếu như hắn ta cũng có một đội tàu đệm khí thì cần gì lo nghiệp lớn không thành nữa?
“Vương gia, chúng ta cũng không kém là bao đâu!” Quân sư Gia Cát tiên sinh mỉm cười: “Chúng ta đã có cách chế tạo của trạng nguyên lang, hiện giờ đang ngày đêm đẩy nhanh tiến độ và đã chế tạo được hai mươi tàu đệm khí rồi! Theo như cách chế tạo thì mỗi một chiếc tàu đệm khí có thể chở hơn hai trăm người! Hai mươi chiếc là chở được hơn bốn nghìn người rồi!”
“Đợi đến khi chúng ta chế tạo được trăm cái, thậm chí là nghìn cái thì đại quân mười vạn người của chúng ta có thể vượt sông vào thẳng kinh thành lập đô, đây chắc chắn không còn là một giấc mộng nữa!”
Viễn cảnh ấy khiến Ký Bắc vương kích động!
Một kẻ luôn ngăm nghe vị trí hoàng đế như hắn ta sao có thể cưỡng lại được cảnh tượng ấy!
“Quân sư nói chí phải! Chi bằng chúng ta cũng tiến hành diễn tập quân sự đi?” Gương mặt của Ký Bắc vương tràn ngập vẻ mong chờ.
“Được thì được, nhưng…” Gia Cát tiên sinh do dự trong chốc lát.
“Nhưng gì?” Vương gia hỏi.
“Nhưng nếu tin tức chúng ta sở hữu tàu đệm khí bị triều đình biết được thì có thể trạng nguyên lang sẽ gặp nguy!” Gia Cát tiên sinh cười khổ.
“Quân sư nói cũng có lý!” Vương gia suy đi tính lại, đoạn bảo: “Thế này đi, chúng ta âm thầm tiến hành nội bộ một lần thôi, không để người ngoài biết, ngươi thấy thế nào?”
“Chuyện này… Vương gia nói phải!” Gia Cát tiên sinh cúi đầu cười bất lực.
Làm như vậy vẫn có khả năng bị lộ tẩy, hắn ta biết rất rõ điều này!
Song lúc này vương gia lại thích “đao to búa lớn,” hắn ta có khuyên cũng không khuyên được nên chỉ đành đồng ý.
Chỉ hy vọng vị đồng liêu chốn kinh thành xa xôi kia hãy tự cầu phúc và bảo trọng!
Thế là ngày hôm sau, vương gia phái binh lính phong tỏa sông, không cho người khác lại gần.
Đồng thời bí mật chuyển tàu đệm khí đến chuẩn bị thử nghiệm ngay trên mặt nước.
Những người được đến xem đều là thân tín của vương gia và một vài anh hùng võ lâm bị hắn ta mua chuộc.
Mọi người đều vô cùng mong chờ, đây là lần đầu tiên tàu đệm khí được thử nghiệm dưới nước.
Chương 218 Lại hỏng
Hai mươi chiếc tàu thuyền lần lượt được chuyển xuống nước, xếp thành một khối vững vàng trên mặt sông. Ký Bắc Vương nhìn mà bật cười.
Một anh hùng võ lâm lớn tiếng nói: “Chúc mừng vương gia! Chúc mừng vương gia! Vương gia xem, hai mươi chiếc tàu đệm khí này đang nổi trên mặt nước, coi bộ công cuộc nghiên cứu chế tạo đã thành công rồi!”
“Thật vĩ đại xiết bao! Trông cứ như một dải lục địa trên mặt nước ấy, đây là lần đầu tiên thảo dân được thấy một cảnh tượng như vậy!”
“Có món thần khí này thì vương gia không phải lo nghiệp lớn của mình không thành rồi!”
“Chúc mừng vương gia! Chúc mừng vương gia!”
…
Mọi người thi nhau nịnh nọt, vương gia lại bật cười ha ha, tâm trạng của hắn ta đang vô cùng sảng khoái.
Có điều hắn ta vẫn nói một cách khiêm tốn: “Các vị anh hùng đừng nói sớm quá, buổi diễn tập quân sự chỉ mới vừa bắt đầu thôi! Giờ chúng ta xem xem tàu đệm khí có thể chở được bao nhiêu người!”
Vương gia phất tay, quân sư Gia Cát tiên sinh lập tức nói: “Mười người lên thuyền!”
Có mười binh sĩ nghe lệnh lên thuyền, chiếc thuyền vẫn vững như núi Thái Sơn.
Vương gia phất tay, quân sư lại bảo: “Thêm mười người nữa!”
Thế là lại có thêm mười binh sĩ lên thuyền.
Cứ thế, ba mươi người, bốn mươi người, năm mươi người…
Số lượng đang không ngừng tăng lên và sắp sửa vượt mốc một trăm người, sau đó thì cận kề con số hai trăm người!
Số lượng binh sĩ lên thuyền ngày càng nhiều, nụ cười trên mặt vương gia cũng ngày càng rõ nét hơn.
Bất giác đã có cả ngàn người đứng trên thuyền!
Tuy nhiên, chiếc thuyền vẫn vô cùng vững chắc!
Hơn nghìn binh sĩ đứng trên tàu đệm khí như đứng trên mặt đất vững chãi, chẳng thấy chông chênh chút nào cả!
Mọi người lại đồng thanh hô lên: “Chúc mừng vương gia! Chúc mừng vương gia!”
“Ha ha…” Vương gia nở nụ cười đắc ý: “Tiếp tục thêm người cho bản vương, thêm cho đến khi đầy thì thôi!”
“Vâng thưa vương gia!”
Thế là số lượng người đứng trên thuyền tiếp tục tăng lên, nhanh chóng vượt mức hai nghìn người, rồi ba nghìn người!
Khi số lượng người lên đến bốn nghìn, tàu đệm khí bắt đầu trở nên chật chội và không thể thêm người được nữa!
Tuy nhiên như vậy đã đủ khiến vương gia hài lòng rồi!
Mới chế tạo hai mươi chiếc mà đã vận chuyển được hơn bốn nghìn binh sĩ, nếu chế tạo được nhiều hơn nữa, ví dụ một trăm chiếc, một nghìn chiếc thì chẳng phải sẽ chở được càng nhiều binh sĩ hơn sao?
Chỉ nghĩ thôi đã khiến người ta kích động rồi!
“Hoành tráng quá! Đây là lần đầu tiên thảo dân trông thấy có hơn bốn ngàn người đứng trên mặt sông đấy!”
“Nếu tạo ra được nhiều thuyền hơn nữa thì số lượng người sẽ tăng lên, chẳng phải sao? Tới khi ấy vương gia có thể cử cả đại quân mười vạn người men theo đường sông để tới kinh thành rồi!”
“Có thần khí này thì vương gia không cần lo nghiệp lớn của mình không thành nữa!”
“Chúc mừng vương gia! Chúc mừng vương gia!”
…
Mọi người lại thi nhau nói lời hay tiếng ngọt.
Vương gia mỉm cười đầy đắc ý: “Ha ha…”
Cả người hắn ta đang lâng lâng như biến thành tiên vậy!
“Chỉ còn thiếu một bước cuối cùng thôi! Mau đưa bọn họ qua sông, chỉ cần bốn ngàn binh sĩ này cập bờ thì chứng tỏ lần thử nghiệm tàu đệm khí này đã thành công!” Vương gia kích động nói.
“Vâng thưa vương gia!”
Thế là chiếc thuyền chở hơn bốn nghìn binh sĩ bắt đầu trôi về phía bờ bên kia.
Quá trình này vẫn luôn rất thuận lợi!
Song đến lúc sắp thành công thì thuyền bỗng vang lên những tiếng uỳnh uỳnh.
Sau đó, con thuyền bắt đầu nghiêng ngả, binh sĩ trên thuyền không đứng vững được nhao nhao ngã xuống sông.
Vương gia đứng trên bờ trợn trắng mắt nhìn!
Các anh hùng trong võ lâm cũng vậy!
Ban nãy còn tốt lắm mà, sao giờ lại đột nhiên chìm thuyền, binh lính thì ngã hết xuống sông?
“Ai đó có thể nói cho bản vương biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không? Tại sao đang yên đang lành lại xảy ra chuyện thế này?” Vương gia nổi giận đùng đùng, cảnh tượng này như một cái tát vả thẳng vào mặt hắn ta.
Không một ai có thể trả lời câu hỏi ấy, mọi người đồng loạt nhìn quân sư bằng ánh mắt cầu cứu.
Gia Cát tiên sinh gắng gượng lên tiếng: “Khởi bẩm vương gia, có lẽ do tay nghề còn non nên thuyền được chế tạo ra còn tồn tại một vài vấn đề! Ngoài ra có lẽ cũng do đây là lần đầu tiên mọi người lái thuyền qua sông nên không có kinh nghiệm, thử thêm vài lần nữa chắc sẽ ổn thôi!”
“Hừ! Mong là vậy! Cử người canh chừng cho bản vương, nếu lần sau còn xuất hiện chuyện như này nữa thì sẽ hỏi tội ngươi!” Nói xong, Ký Bắc vương bèn bực bội rời đi.
Ở một bên khác, tại Giang Nam.
Sau khi lấy được cách chế tạo tàu đệm khí, Giang Nam vương lập tức cho người ngày đêm chế tạo ra năm con thuyền.
Sau đó hắn ta cũng vội vã cho thử nghiệm thuyền ngay trong hôm chế tạo.
“Thật sự có thể chở được hai trăm binh sĩ chỉ bằng một con thuyền bình thường như thế này thôi sao?” Giang Nam vương nhìn tàu thuyền nổi trên mặt sông và hỏi.
“Vương gia cứ yên tâm, chắc chắn có thể!” Ông chủ Vương Phú Quý mỉm cười: “Vương gia không biết đấy thôi, khi ấy thuộc hạ đã chứng kiến tận mắt cả vạn binh sĩ đứng trên tàu đệm khí và qua sông một cách vô cùng khí thế, chấn động lắm! Thuộc hạ tin rằng nữ đế làm được thì vương gia cũng sẽ làm được!”
“Ha ha, ngươi nói có lý đấy!” Giang Nam vương bật cười.
“Ngoài ra, tàu đệm khí này còn dùng để buôn bán được đó vương gia!”
Vương Phú Quý kích động nói: “Trọng lượng của tàu đệm khí nhẹ hơn so với tàu thông thường, hơn nữa giá cả lại thấp, cách chế tạo đơn giản, có thể nhanh chóng sản xuất ra số lượng lớn! Chúng ta hoàn toàn có thể mở rộng đến các sông ngòi, thu nhập chắc chắn sẽ tăng lên!”
“Thật ư?” Giang Nam vương bắt đầu thấy hưng phấn.
Không vị vương gia nào hiểu chuyện làm ăn hơn Giang Nam vương!
Khi làm kinh doanh, vận chuyển là một vấn đề bắt buộc phải giải quyết!
Trong thời đại này, muốn chuyển hàng tới một nơi khác để bán phải bỏ ra một số tiền rất lớn!
Cùng một kiện hàng nhưng phải bán với giá cao hơn thì mới kiếm được tiền!
Nếu có thể tăng khả năng vận chuyển thì chỗ tiền lãi gấp mấy lần kia đều sẽ rơi vào túi của hắn ta hết, hắn ta sẽ kiếm được gấp bội!
Càng kiếm được nhiều tiền thì càng giúp ích cho nghiệp lớn của hắn ta!
Chương 219 Oan chỗ nào hả?
“Không dám giấu vương gia!” Vương Phú Quý vừa cười vừa nói: “Mặc dù bỏ ra những sáu trăm vạn lượng nhưng chắc chắn thứ này vô cùng đáng giá!”
“Được được được!” Giang Nam Vương kích động, mặt mày đỏ ửng: “Nếu đúng như ngươi nói thì sáu trăm vạn chẳng đáng là gì cả, chúng ta có thể nhanh chóng bù lại được! Phú Quý, ngươi lại lập được đại công rồi! Bản vương nhất định phải trọng thưởng cho ngươi!”
“Tạ vương gia!” Vương Phú Quý lớn giọng đáp.
Bọn họ chuyện trò với nhau, cùng lúc đó năm chiếc tàu cũng được đưa xuống nước.
Giang Nam vương cho người lên thuyền, sau khi một nghìn người leo lên, chiếc thuyền bèn trôi qua sông.
Ban đầu mọi thứ đều ổn thỏa, mắt thấy lần thử nghiệm đàu tiên sắp thành công, nhưng khi tàu đệm khí trôi đến giữa sông thì bỗng có những tiếng uỳnh uỳnh vang lên. Chiếc thuyền nhanh chóng chao đảo, người trên thuyền đồng loạt ngã xuống nước.
Giang Nam vương trợn tròn mắt: “Chuyện gì thế này? Ai có thể nói cho bản vương biết chuyện gì đang xảy ra không?”
Hắn ta ngoảnh đầu nhìn về phía Vương Phú Quý với ánh mắt đầy vẻ tức giận và chất vấn.
Sắc mặt của Vương Phú Quý trắng bệch, sau lưng hắn ta toát mồ hôi.
Hắn ta chỉ đành gắng gượng lên tiếng: “Vương gia, chắc do đây là lần đầu tiên các thợ thủ công chế tạo tàu đệm khí, lại phải đẩy nhanh tiến độ suốt đêm nên không thể tránh khỏi tàu thuyền có một vài khuyết điểm! Cũng có khả năng đây là lần đầu tiên các tướng sĩ lái thuyền nên vẫn chưa quen tay…”
“Được! Nếu ngươi đã nói có những vấn đề này thì bản vương cho ngươi thời gian giải quyết hết sạch đi! Nếu lần sau còn xảy ra chuyện gì nữa thì ta sẽ hỏi tội ngươi!” Giang Nam vương tức giận rời đi.
“Vâng thưa vương gia!” Vương Phú Quý cười khổ.
Các thân vương và các quốc gia khác sau khi lấy được cách chế tạo cũng lập tức sản xuất tàu đệm khí và thử nghiệm trên sông.
Song cứ đi được nửa con sông là xảy ra chuyện.
Tất cả những điều này nhanh chóng được truyền đến tai nữ đế.
Nữ đế nghe mà không nhịn được cười, có lần nàng còn bật tỉnh giữa đêm vì cười.
“Hừ! Dám đánh cắp cách chế tạo tàu đệm khí của trẫm, đáng đời các ngươi lắm!”
Do vui quá nên nữ đế lại không khống chế được trái tim hào phóng của mình, vậy là nàng lại ban thưởng cho Lâm Bắc Phàm trong buổi tảo triều.
Cả người Lâm Bắc Phàm dại ra!
Bệ hạ à, có thể đừng thưởng nữa được không?
Nhà ta đâu còn chỗ mà chứa nữa!
Có lần nào dùng hết được đâu, quá lãng phí!
Các quan cũng ngớ người!
Bệ hạ, người là quân chủ của một nước, đừng hành xử tùy hứng như vậy có được không?
Bệ hạ đừng chỉ ưu ái một người như thế!
Lão thần chúng ta cũng cần được an ủi mà!
Để lại chút canh cho chúng ta húp với chứ!
Rất rõ ràng, một người ngông cuồng tùy hứng như nữ đế sẽ không để ý đế cảm nhận của Lâm Bắc Phàm và các quan!
Thưởng xong, nữ đế lại vui vẻ nói: “Có chuyện thì dâng tấu chương, không có gì thì bãi triều!”
“Khởi bẩm bệ hạ, người của vi thần đi điều tra phát hiện ra Ký Bắc vương, Giang Nam vương, Võ Tây vương và nhiều thân vương khác đã tiến hành nghiên cứu chế tạo tàu đệm khí tại khu vực của mình, người nào cũng đã thử nghiệm thành công, mong bệ hạ minh giám!”
Chỉ huy sứ Cấm Vệ Quân đứng ra báo cáo.
“Khởi bẩm bệ hạ, vi thần vừa nhận được tin báo, Đại Hạ hoàng triều, Đại Viêm hoàng triều, Đại Nguyệt vương triều và các nước lân cận cũng đang nghiên cứu chế tạo tàu đệm khí đồng thời cũng đã thử nghiệm dưới nước thành công, mong bệ hạ minh giám!”
Một lão tướng quân đứng ra bẩm báo.
“Khởi bẩm bệ hạ…”
Hết đại thần này đến đại thần nọ đứng ra bẩm báo chuyện tàu đệm khí với nữ đế.
Sắc mặt của nữ đế càng lúc càng xấu, bầu không khí buổi triều cũng càng lúc càng ngột ngạt, yên lặng đến mức nghe được cả tiếng kim rơi.
Nữ đế không lên tiếng, các quan cũng chẳng dám mở lời.
Chỉ có một người đang nơm nớp lo sợ, sắc mặt trắng bệch, mồ hôi túa ra như tắm.
Người đó chính là Công bộ thượng thư Vương Như Thủy.
Bởi lẽ chỉ có người thuộc Công bộ mới biết được cách chế tạo tàu đệm khí. Cách chế tạo tàu đệm khí bị lộ ra ngoài, hắn ta thân làm quan tai to mặt lớn ở Công bộ làm sao có thể thoái thác trách nhiệm?
Dưới ánh mắt lạnh lùng như băng của nữ đế, cuối cùng Vương Như Thủy cũng không chịu được nữa, hắn ta đứng ra và quỳ rạp xuống đất.
“Bệ hạ, oan cho thần quá!”
Nữ đế quát: “Nói! Ngươi oan chỗ nào?”
Vương Như Thủy than: “Chuyện này không phải do thần làm! Vi thần là Công bộ thượng thư, biết được cách chế tạo tàu đệm khí quan trọng thế nào đối với bệ hạ, thế nên vi thần vẫn luôn canh phòng ngày đêm, trông chừng mọi lúc, không dám lơ là dù chỉ một chút!”
“Hơn nữa cách chế tạo tàu đệm khí bị lộ ra thì vi thần cũng đâu trốn tránh trách nhiệm cho được! Sao vi thần có thể làm ra loại chuyện thiếu suy nghĩ như thế? Vậy nên vi thần bị oan, mong bệ hạ minh giám!”
Nữ đế lại bảo: “Không phải ngươi làm thì là người của ngươi làm, ngươi oan ở chỗ nào hả?”
Vương Như Thủy nghẹn họng: “Thần…”
Chương 220 Tiền sạch cũng không bỏ qua
“Hai lần rồi! Đã hai lần rồi đấy!”
Nữ đế giơ hai ngón tay lên, nổi giận đùng đùng: “Lần đầu tiên cách chế tạo khí cầu lớn bị lộ ra còn có thể tha thứ nhưng bây giờ đã lần thứ hai rồi, hai lần liên tiếp ngươi đều phạm phải tội không thể dung thứ, ngươi có tư cách gì mà kêu oan?”
“Thần oan thật mà…” Vương Như Thủy bật khóc.
Nước mắt lăn dài trên gương mặt hắn ta, hắn ta khóc một cách đầy chua xót!
Lúc này, hắn ta hận thấu xương kẻ ở phía sau kia, tại sao người đó cứ không chịu bỏ qua cho hắn ta?
Ngươi đừng hại một mình ta thôi có được không?
“Bệ hạ, thật ra vẫn còn một người nữa biết cách chế tạo tàu đệm khí, người đó chính là tế tửu Lâm Bắc Phàm! Hắn chính là người phát minh ra tàu đệm khí, biết đâu hắn lại là kẻ tiết lộ cách chế tạo ra ngoài!” Vương Như Thuỷ bắt đầu hắt nước bẩn vào người khác.
“Hay lắm Vương Như Thủy!”
Lâm Bắc Phàm tức giận, hắn đứng ra nói: “Cách chế tạo tàu đệm khí bị lộ thì người đau lòng nhất chính là bản quan! Bản quan không trách ngươi thì thôi, ngươi còn mặt mũi mà trách bản quan à? Đạo lý này ở đâu ra vậy?”
Lâm Bắc Phàm còn chẳng thèm dùng kính ngữ, hắn gọi thẳng ba chữ Vương Như Thủy ra chứng tỏ hắn đang giả bộ tức giận đến cỡ nào!
“Ngươi nói do ta tiết lộ, thế thì ta phải hỏi ngươi cho ra nhẽ, tiết lộ cách chế tạo tàu đệm khí thì có ích lợi gì cho bản quan?”
Lâm Bắc Phàm lớn tiếng chất vấn: “Hiện giờ ta đang được ưu ái, có thể nói là hưởng trọn vinh hoa phú quý, tiền đồ như gấm ở ngay trước mắt! Ta cảm động muốn phát khóc còn chẳng kịp, tại sao ta còn phải làm mấy chuyện thiếu suy nghĩ như thế?”
Vương Như Thủy không biết phải trả lời thế nào: “Chuyện này…”
“Ta lại hỏi ngươi!”
Lâm Bắc Phàm tiếp tục chất vấn: “Nếu ta có mưu đồ khác vậy tại sao ta còn giao tàu đệm khí cho bệ hạ, cống hiến nó cho triều đình? Chuyện này chẳng phải rất mâu thuẫn hay sao?”
Vương Như Thủy lại nghẹn họng: “Chuyện này…”
“Vậy nên chắc chắn là người của Công bộ các ngươi tiết lộ cách chế tạo tàu đệm khí ra ngoài rồi! Không phải ngươi thì chính là người của ngươi! Tóm lại, Vương Như Thủy ngươi không trốn tránh trách nhiệm được đâu!”
Lâm Bắc Phàm chắp tay: “Mong bệ hạ minh giám!”
Nữ đế đang ngồi trên long ỷ liếc nhìn Lâm Bắc Phàm.
Tên này diễn kịch giỏi thật đấy, vừa ăn cướp vừa la làng, nói câu nào cũng rất hiên ngang!
“Lâm ái khanh nói cũng có lý!”
Giọng điệu của nữ đế dịu lại: “Từ lúc thăng chức cho đến nay, mặc dù thời gian ngắn ngủi nhưng Lâm ái khanh đã lập được nhiều công lao hiển hách cho triều ta, cống hiến của hắn là vô cùng lớn nên không thể nghi ngờ lòng trung thành của hắn được!”
“Bệ hạ thánh minh!” Lâm Bắc Phàm lớn giọng nói.
“Thế nên vấn đề chỉ nằm ở Công bộ mà thôi!”
Nữ đế lớn giọng nói: “Điều tra Công bộ cho trẫm, không được bỏ qua bất cứ người nào! Bắt buộc phải tìm ra con sâu làm rầu nồi canh kia cho trẫm rồi xử phạt nặng, thà giết nhầm còn hơn bỏ sót!”
“Bệ hạ anh minh!” Các quan đồng thanh hô.
“Nhiệm vụ này giao cho…”
Nữ đế nhìn về phía Lâm Bắc Phàm: “Giao cho Lâm ái khanh đi! Cách chế tạo tàu đệm khí bị lộ ra ngoài, trẫm tin Lâm ái khanh rất tức giận, chắc chắn hắn sẽ không bỏ qua cho bất cứ kẻ xấu nào đâu!”
“Hơn nữa trước kia khi cách chế tạo khí cầu lớn bị lộ, Lâm ái khanh cũng đã tìm ra được kẻ tiết lộ, bảo vệ pháp luật của triều đình, gìn giữ lợi ích cho Đại Võ hoàng triều ta!”
“Thế nên chuyện lần này giao cho Lâm ái khanh, trẫm vô cùng yên tâm!”
“Đa tạ bệ hạ!” Lâm Bắc Phàm lớn tiếng đáp: “Thần nhất định sẽ không làm bệ hạ thất vọng!”
Nhận thánh chỉ xong, Lâm Bắc Phàm lập tức “mài dao ken két” với Công bộ.
Điều tra thế nào ư, đương nhiên là lục soát từng nhà rồi!
Không cần biết có vấn đề gì hay không, hắn cứ phải lục soát nhà đã!
Đây là nghề của Lâm Bắc Phàm hắn mà!
“Các vị đại nhân, cách chế tạo tàu đệm khí bị lộ đã khiến bệ hạ vô cùng tức giận! Bệ hạ đã lệnh cho bản quan điều tra tất cả người trong Công bộ, hy vọng các vị đại nhân phối hợp với bản quan!”
Quan lại trong Công bộ run rẩy: “Phối hợp thế nào?”
Lâm Bắc Phàm mỉm cười: “Bắt đầu từ lục soát nhà!”
Quan lại trong Công bộ gục ngã hết.
“Lại lục soát?”
“Lâm đại nhân, cầu xin ngươi tha cho ta đi mà, nhà ta không còn đồng nào nữa rồi!”
“Hiện giờ miếng ăn ta còn chẳng có thì thôi!”
…
Lâm Bắc Phàm nói: “Bớt nói nhảm! Ai không phối hợp thì chắc chắn có liên quan đến sự việc lần này! Bệ hạ đã nói rồi, thà giết nhầm còn hơn bỏ sót! Ai không phối hợp lập tức giam vào đại lao, tra hỏi nghiêm ngặt!”
Các quan run rẩy, cuối cùng cũng chịu ngoan ngoãn.
“Bắt đầu từ nhà Công bộ thị lang Châu đại nhân đi!”
Lâm Bắc Phàm ngựa quen đường cũ, chưa đầy nửa canh giờ sau hắn đã hoàn thành việc lục soát nhà.
Tổng cộng vơ vét được số vàng bạc châu báu trị giá khoảng mười vạn lượng.
“Lâm tế tửu, ngươi cũng thấy rồi đấy, nhà ta chỉ có ngần ấy tiền thôi, thật sự không còn gì hết!” Châu đại nhân cười khổ.
“Xem ra dạo này Châu đại nhân rất thành thật nha, không tham ô gì cả!” Lâm Bắc Phàm mỉm cười.
“Đó là điều đương nhiên! Sau chuyện khí cầu lớn bị tiết lộ bản quan vẫn luôn giữ mình, đặt lợi ích chung lên đầu, tuyệt đối không phản bội bệ hạ hay bán nước! Mong tế tửu minh giám!” Châu đại nhân chắp tay.
Lâm Bắc Phàm gật đầu: “Được rồi, ngươi chuyển chỗ tài sản này đến phủ của ta rồi khắc sẽ được trong sạch!”
Châu đại nhân ngớ người: “Khoan đã! Lâm tế tửu, đây đều là tài sản hợp pháp của ta mà, đến cái này mà ngươi cũng muốn ư!”
Lâm Bắc Phàm nhún vai: “Ngươi cũng không thể để ta tới đây rồi công cốc đi về chứ?”
Châu đại nhân: “Đậu má!”
Thằng cha này tham lam quá, đến tài sản hợp pháp của ta mà hắn cũng không bỏ qua!