Nữ đế càng nghe, trong lòng càng hoảng hốt!
Tuy rằng, nàng cũng nghĩ như vậy nhưng không cần nói ra! Thật khó xử.
Vì thế, nữ đế giở chiêu “Lấy công vụ để lẩn trốn"
"Bạch tỷ tỷ, chúng ta tạm thời đừng nói nữa, trẫm muốn tiếp tục xử lý công vụ!"
Mở tấu chương ra, làm bộ nghiêm túc phê duyệt.
Bạch Quan Âm khẽ lắc đầu, biến mất không thấy đâu nữa.
Nữ đế mới trộm thở phào nhẹ nhõm, sờ hai má đều đã đỏ đến nóng lên, mà lúc này, tiểu quận chúa đã vui vẻ chạy về phía Chính Sự đường.
“Lâm Bắc Phàm, ta tới chơi với ngươi!"
"Chơi cái gì? Bản quan công vụ bận rộn, không rảnh chơi với ngươi !" Lâm Bắc Phàm vừa nhanh chóng phê duyệt tấu chương, vừa bình tĩnh nói.
"Ngươi cứ làm việc của ngươi đi, ta nhìn là được rồi!" Tiểu quận chúa ngoan ngoãn ngồi ở một bên, hai tay nâng má nhìn Lâm Bắc Phàm.
Mới phát hiện ra thấy hắn làm gì cũng đẹp.
Nhìn trái nhìn phải, nhìn ngang nhìn dọc, nhìn từ trên xuống dưới, đều đẹp! Nhan sắc bùng nổ!
Hơn nữa, hắn tuổi còn trẻ đã cầm kỳ thư họa, thi từ ca phú... Cái gì cũng đều tinh thông, lên ngựa có thể hành quân đánh giặc, xuống ngựa có thể tọa trấn triều đình, phương diện nào cũng đều rất lợi hại!
Một người chồng tốt như vậy, thắp đèn lồng cũng rất khó tìm được, hình như mình đã kiếm được rồi!
Tiểu quận chúa nhịn không được lộ ra tiếng cười mừng thầm.
Lâm Bắc Phàm liếc mắt nhìn qua: "Làm gì vậy?"
"Không làm gì, chỉ là nhìn thấy ngươi thì nghĩ đến một vài chuyện vui vẻ!"
Sắc mặt của tiểu quận chúa nghiêm chỉnh, phất tay nói: "Không cần để ý đến ta, ngươi tiếp tục làm việc của ngươi đi!"
"Ờ!" Lâm Bắc Phàm gật đầu, tiếp tục xử lý công vụ.
Tiểu quận chúa thì tiếp tục nhìn một cách chính đại quang minh.
Thấy mực trên bàn Lâm Bắc Phàm ít đi rồi, lập tức đi tới mài cho.
Thấy trà trên bàn đã hết, lập tức rót trà. Thấy tấu chương trên bàn quá nhiều, lập tức tới sắp xếp gọn lại.
Còn thỉnh thoảng lẻn đến Ngự Thiện phòng, mang điểm tâm ngon miệng tới cho Lâm Bắc Phàm.
Ánh mắt Lâm Bắc Phàm lại liếc qua một lần nữa, luôn cảm thấy hôm nay tiểu quận chúa có chút kỳ quái, vô cùng ân cần.
Hắn lại không nhịn được mà hỏi: "Tiểu quận chúa, rốt cuộc là ngươi muốn làm gì?"
"Không làm gì cả, ngươi làm việc của ngươi đi, không cần để ý đến ta!"
Tiểu quận chúa vừa ăn nho vừa nói, phát hiện thấy nho rất ngon, thuận tay nhét một quả vào miệng Lâm Bắc Phàm.
Lâm Bắc Phàm: "..."
Sau khi xử lý xong tấu chương, Lâm Bắc Phàm cùng các thái giám đi tới Ngự Thư phòng, tiện thể báo cáo một số chuyện.
Mà lúc này, nữ đế còn chưa bình thường trở lại từ trong ngượng ngùng vừa rồi, nhìn thấy Lâm Bắc Phàm là người có liên quan tới, lại nhớ tới lời nói của Bạch Quan Âm, sắc mặt lại trở nên đỏ bừng, ánh mắt lóe lên, tim đập dồn dập, không biết tâm tư đã trôi đi đâu rồi.
Lâm Bắc Phàm không ngừng báo cáo công việc, toàn bộ quá trình nữ đế đều gật đầu, trông có vẻ vô cùng qua loa lấy lệ.
Lâm Bắc Phàm bất đắc dĩ hỏi: "Bệ hạ, ngươi có đang nghe không?"
"A a a... Ái khanh, trẫm đang nghe, trẫm đang nghe, ngươi tiếp tục nói đi!" Cuối cùng nữ đế cũng đã bừng tỉnh.
"Vâng, bệ hạ!" Lâm Bắc Phàm đang muốn mở miệng.
"Đúng rồi ái khanh, vừa rồi ngươi nói cái gì?"
Lâm Bắc Phàm: "..."
Ánh mắt của Lâm Bắc Phàm nhìn qua, hôm nay nữ đế này nhìn sao cũng thấy rất kỳ lạ?
Không phải là dì cả đến đấy chứ?
Vì thế, Lâm Bắc Phàm đành phải báo cáo công việc lại từ đầu một lần nữa, lúc này rốt cục nữ đế cũng nghiêm túc, ít nhất là trông có vẻ như vậy.
Sau khi báo cáo xong, Lâm Bắc Phàm hỏi: "Bệ hạ, có chỗ nào khó hiểu không?"
"Trẫm... quả thật có chút vấn đề!"
"Bệ hạ mời hỏi!" Vẻ mặt của Lâm Bắc Phàm nghiêm túc.
"Trẫm muốn hỏi..... Ái Khanh, chắc là ngươi chưa kết hôn đúng chứ?"
Lâm Bắc Phàm trợn tròn mắt ngay lập tức. Vấn đề kỳ cục gì đây?
Ta đã kết hôn hay chưa có liên quan gì đến việc này không?
Nhưng bệ hạ nếu đã hỏi, làm thần tử nhất định phải trả lời.
"Khởi bẩm bệ hạ, vi thần đã có mấy vị hồng nhan tri kỷ! Nhưng nói tới hôn nhân thì hiện tại vẫn chưa có! Vi thầnđịnh qua một khoảng thời gian nữa sẽ đưa các nàng vào cửa, cho các nàng danh phận chính thức!" Nữ đế liên tục gật đầu: "Không có là tốt rồi! Không có là tốt rồi..."
Lâm Bắc Phàm: "..."
“Xin hỏi bệ hạ, còn có vấn đề gì khác không?"
"Trẫm còn có một số vấn đề.."
Nữ đế suy nghĩ một chút, lại lo lắng hỏi: "Trên người ngươi hẳn là cũng không có hôn ước chứ?"
Khóe miệng Lâm Bắc Phàm hơi giật một cái: "Khởi bẩm bệ hạ, vi thần xuất thân bình dân, cô độc lẻ loi, trên người cũng không có hôn ước!"
"Không có là tốt rồi, không có thì... trẫm đã yên tâm rồi!" Nữ đế thở ra một tiếng.
Lâm Bắc Phàm: "..."
Hắn trầm mặc một lát, chắp tay hỏi: "Không biết vì sao bệ hạ lại hỏi về hôn nhân đại sự của thần?"
“Chủ yếu vẫn là vì tốt cho ngươi!"
"Tốt cho ta?" Lâm Bắc Phàm lại ngơ một lần nữa.
"Đúng vậy, trẫm là vì tốt cho ngươi!"
Nữ đế nói với Lâm Bắc Phàm: "Ái Khanh, bây giờ ngươi còn trẻ, cho nên hôn nhân đại sự tuyệt đối không nên vội vàng, phải từ từ! Nhất là vợ, nhất định phải thận trọng, biết chưa?"
Khóe miệng Lâm Bắc Phàm lại giật: "Cái này...đương nhiên là thần biết!"
Chương 747 Muốn luyện thuốc trường sinh phải có xương rồng
Nữ đế suy nghĩ một chút, bổ sung nói: "Nhưng ái khanh là thừa tướng đương triều kiêm đại nguyên soái binh mã, quốc sự bận rộn, trong nhà không có nữ chủ nhân chăm sóc cũng không được! Như vậy đi, ngươi có thể nạp thiếp trước, nhưng cưới vợ có thể phải từ từ!"
Lâm Bắc Phàm: "..."
Lâm Bắc Phàm suy nghĩ một chút, hỏi: "Xin hỏi bệ hạ, khi nào vi thần có thể cưới vợ, cưới người vợ như thế nào?"
"Cái này... Chờ trẫm nghĩ kỹ xong rồi nói sau!"
Lâm Bắc Phàm lại ngẩn người, còn phải chờ ngươi nghĩ kỹ rồi nói sau? Lỡ ngươi quên thì phải làm sao?
Nhìn vẻ mặt sững sờ của hắn, trên mặt nữ để hiện lên một tia xấu hổ, ra vẻ nghiêm túc nói: "Ái khanh, ngươi yên tâm, chuyện của ngươi chính là chuyện của trẫm, trẫm chắc chắn sẽ không quên! Hôn nhân đại sự của ngươi, trẫm làm chủ giúp ngươi!"
Lâm Bắc Phàm lại ngẩn một lần nữa!
Hôn nhân đại sự của ta còn cần ngươi làm chủ sao?
"Bệ hạ, vi thần có thể tự mình làm chủ chuyện hôn sự này, sẽ không phiền bệ hạ!" Lâm Bắc Phàm khéo léo nói. Nữ đế trở nên kích động: "Không được! Ngươi thân là thừa tướng đương triều kiêm đại nguyên soái binh mã, chuyện hôn nhân không phải là trò đùa, chuyện liên quan đến sự ổn định của triều đình và Đại Võ! Cho nên, chuyện này trẫm nhất định phải thay ngươi làm chủ!"
Lâm Bắc Phàm đổ mồ hôi: "Bệ hạ, thật sự không cần, không nghiêm trọng như vậy đâu..."
Nữ đế vỗ bàn: "Quyết định một cách vui vẻ như vậy đi!"
Lâm Bắc Phàm: "..."
Cuối cùng, hoàng mệnh khó trái, cái yếu không thể địch lại cái mạnh, Lâm Bắc Phàm đành phải rưng rưng tiếp chỉ.
Mà lúc này, trải qua thời gian mấy ngày, tam hoàng tử của Đại Viêm - Viêm Tinh Hà đã chạy về Đại Viêm, đồng thời cũng mang câu trả lời của Đại Võ trở về, hoặc là đánh hoặc là lui, không có con đường thứ ba để lựa chọn.
Binh mã của Đại Viêm tất nhiên sẽ không lui, nhưng cũng không dám đánh một cách tùy tiện. Cho nên hai quân vẫn đứng song song như cũ, vô cùng khắc chế.
Sau khi làm xong chính sự, tam hoàng tử lập tức hưng phấn chạy tới một tòa phủ đệ xa hoa: "Quốc sư, bản cung đến thăm ngươi!"
Chỉ nghe thấy cạch một tiếng, một đạo sĩ có thân hình mập mạp xuất hiện, vậy mà lại là Không Hư đạo trưởng đã biến mất đã lâu.
Từ sau khi bị Lâm Bắc Phàm đuổi ra khỏi Đại Võ, hắn ta đã dẫn theo tiểu đồ đệ của mình đi tới Đại Viêm. Dựa vào tay nghề luyện đan cùng với bản lĩnh giả thần giả quỷ đã nhanh chóng mê hoặc được hoàng đế Đại Viêm và bá quan triều đình, trở thành quốc sư đương triều, quyền cao chức trọng, được người ta tôn sùng.
"Tam hoàng tử điện hạ, ngươi đã trở lại rồi, không biết có lấy được xương rồng không?"
"Đương nhiên là có rồi!"
Tam hoàng tử đắc ý cười nói: "Bản cung ra mặt, sao có thể tay không trở về?"
Không Hư đạo trưởng vô cùng vui mừng: "Xương rồng ở đâu? Mau cho bần đạo nhìn xem!"
"Quốc sư mời xem!"
Tam hoàng tử thật cẩn thận lấy ra một cái hộp, sau đó mở cái hộp ra, cẩn thận lấy ra một cái bình ngọc từ bên trong, xương rồng để ở bên trong.
Không Hư đạo trưởng cẩn thận mở bình ra, đổ ra một chút bột phấn từ bên trong, phân biệt kỹ càng, gật đầu nói: "Đây đúng là xương rồng rồi, làm phiền tam hoàng tử điện hạ quá"
Tam hoàng tử vội vàng hỏi: "Quốc sư, trong bình này có hai lạng rưỡi xương rồng, cộng với số lượng xương rồng mà lúc trước phụ hoàng cho ngươi, tổng cộng là năm lạng xương rồng! Nhiều xương rồng như vậy, phụ hoàng bảo ta hỏi ngươi có thể luyện được thành thuốc trường sinh bất lão không?"
Trong lòng Không Hư đạo trưởng trợn trắng mắt, hắn ta cũng muốn luyện thuốc trường sinh bất lão, nhưng vấn đề là hắn ta không biết!
Nhưng hắn ta là một kẻ dối trá kỳ cựu, không hoảng hốt một chút nào, chỉ khẽ lắc đầu, cười khổ nói: "Nào có dễ dàng như vậy? Mấy ngàn năm qua, không biết bao nhiêu quân vương muốn luyện thuốc trường sinh bất lão nhưng có mấy người thành công chứ? Một người cũng không có! Cũng chỉ có bây giờ xuất hiện xương rồng là vật chí bảo trong thiên hạ mới có thêm một tia hy vọng!"
Tam hoàng tử cười khổ theo: "Thật đúng là vậy!"
"Điện hạ không cần lo lắng, hiện tại chúng ta đã có xương rồng, công thêm sức lực của toàn bộ đất nước thu thập thiên tài địa bảo, đã có nhiều hy vọng hơn quân vương trước kia rồi! Chỉ cần nguyên liệu đầy đủ, bần đạo chắc chắn năm mươi phần trăm luyện chế ra được thuốc trường sinh bất lão! Cho dù không luyện ra được thuốc trường sinh bất lão, nhưng một vài viên đan dược kéo dài tuổi thọ thì không thành vấn đề!" Không Hư đạo trưởng không ngừng nói nhảm, phun ra những lời hứa suông.
Tam hoàng tử mừng rỡ: "Vậy thì có làm phiền quốc sư rồi"
"Nhưng xương rồng này vẫn quá ít!"
Không Hư đạo trưởng tiếc hận nói: "Nếu như có thể có được mấy cân xương rồng, bần đạo lập tức có thể khai lô luyện đan, luyện chế ra thần dược mà các ngươi cần!"
"Quốc sư nói rất đúng, chỉ là xương rồng đã bay đi, không thể có được lượng lớn xương rồng!" Tam hoàng tử cười khổ.
Chương 748 Tin đồn
Con ngươi của Không Hư đạo trưởng chuyển động: "Đúng rồi điện hạ, xương rồng là bảo vật thiên hạ, bảo bối vô giá của Đại Võ, nghiêm cấm truyền ra ngoài! Xương rồng của các ngươi là có được từ đâu vậy?"
"Quốc sư, chúng ta đương nhiên có biện pháp của mình!" Tam hoàng tử đắc ý.
"Biện pháp gì, có thể nói cho bần đạo nghe không?" Đôi mắt của Không Hư đạo trưởng sáng lên.
“Chuyện này...” Tam hoàng tử có chút khó xử.
Nhưng hắn ta còn muốn có được Thông Thần đan từ chỗ Không Hư đạo trưởng, không thể đắc tội với cao nhân trước mắt.
"Quốc sư, chuyện này liên quan đến một cơ mật của triều ta, tuyệt đối không thể tiết lộ ra ngoài! Nhưng mà quốc sư là người của ta, cho nên bản cung sẽ không gạt ngươi! Nhưng sau khi ngươi nghe xong, nhất định phải giữ bí mật!"
Sắc mặt của Không Hư đạo trưởng nghiêm túc: "Điện hạ yên tâm, bần đạo xin thề ở trước mặt Tam Thanh đạo tôn, tuyệt đối không nói cho người thứ ba biết!"
"Đa tạ quốc sư hiểu cho, bản cung sẽ nói cho ngươi biết!"
Tam hoàng tử nhỏ giọng nói: "Tất cả xương rồng của chúng ta đều là thu được từ thừa tướng kiêm nguyên soái binh mã Lâm Bắc Phàm của Đại Võ! Thật ra hắn là một nội ứng mà Đại Viêm chúng ta sắp xếp ở trong Đại Võ!"
Đồng tử của Không Hư đạo trưởng co rụt lại!
Tin tức này thực sự là quá kinh hoàng, quá đáng sợ rồi!
Ai mà có thể ngờ tới được thừa tướng kiêm đại nguyên soái binh mã Lâm Bắc Phàm của Đại Võ, một nhân vật vô cùng lợi hại dưới một người trên vạn người như vậy lại là nội ứng của Đại Viêm!
Một nội ứng có thể làm được đến mức như hắn chắc chắn là lần đầu tiên từ khi khai thiên lập địa! Tổ tiên linh thiêng quá trời!
"Thật sao? Ngươi không lừa ta chứ?" Không Hư đạo trưởng hỏi thêm một câu.
"Sao dám lừa gạt quốc sư?"
Tam hoàng tử cười nói: "Quốc sư, cái này quả thật rất khó khiến người ta tin tưởng, nhưng thật sự chính là như thế! Bởi vì Lâm Bắc Phàm là một tên vô cùng tham tiền, không có giới hạn nguyên tắc, chỉ cần cho tiền thì cái gì cũng làm!"
"Lúc trước, chúng ta đã tiêu bốn trăm vạn lượng bạc để có được phương pháp chế tạo thần khí phi thiên khí cầu lớn từ trên tay hắn! Sau đó lại tốn năm trăm vạn lượng bạc để có được phương pháp chế tạo lợi khí trên nước là tàu đệm khí từ trên tay hắn! Ngay cả xương rồng trên tay chúng ta cũng là được mua từ hắn, tốn hơn một triệu lượng bạc, thật tham lam"
"Nhưng nếu hắn không tham thì chúng ta cũng không có cơ hội này! Quốc sư, ngươi nói có đúng hay không, ha ha!"
"Quả thật là như thế!" Không Hư đạo trưởng cười rộ lên.
Không bao lâu sau, tam hoàng tử có việc phải rời đi.
Trong phòng chỉ còn lại một mình Không Hư đạo trưởng đứng ngồi không yên, đi tới đi lui, có chút hưng phấn không chịu nổi.
"Lâm Bắc Phàm, ta thật không thể nào ngờ tới được ngươi lại là một người như vậy! Thật sự là ông trời phù hộ, Tam Thanh đạo tôn hiển linh rồi, cho bần đạo có cơ hội báo thù rửa hận, ha ha!"
Phải biết rằng, lúc trước hắn bị Lâm Bắc Phàm đuổi ra khỏi Đại Võ, tiền tài kiếm được cũng đều bị hắn nuốt mất khiến hắn ta vô cùng khó chịu, vẫn luôn muốn báo thù.
Hơn nữa, đối phương biết sự kỳ diệu của Thông Thần đan, một sự uy hiếp to lớn, nhất định phải diệt trừ. Bây giờ, cuối cùng hắn ta cũng đã tìm thấy một cơ hội.
"Lâm Bắc Phàm, lần này xem ngươi có chết hay không!"
Không Hư đạo trưởng gọi tiểu đồ đệ tới, cho hắn ta một khoản tiền lớn, bảo hắn ta đi làm một việc.
Không lâu sau, một lời đồn đãi nhanh chóng bao trùm Đại Võ được truyền đến từ Đại Viêm.
“Các ngươi biết không, thừa tướng đương triều kiêm đại nguyên soái binh mã Lâm Bắc Phàm của Đại Võ thật ra là một tên tay sai bán nước!"
“Hắn đã là một trọng thần có chức vị rất cao, được nữ đế bệ hạ sủng ái, vinh hoa phú quý hưởng không hết, sao có thể bán nước?"
"Chuyện này có tám phần là thật! Ta nói cho ngươi biết, tin tức này được không ít người trong nội bộ của Đại Viêm tiết lộ ra, Lâm Bắc Phàm đã sớm phản quốc rồi! Vì lợi ích của mình mà tiết lộ phương pháp chế tạo thần khí phi thiên khí cầu lớn và lợi khí trên nước tàu đệm khí của Đại Võ cho Đại Viêm, cho nên Đại Viêm mới có cơ hội chế tạo ra hai đại thần khí này!"
“Còn có xương rồng của Đại Viêm thật ra cũng là hắn tiết lộ ra!"
"Các ngươi ngẫm lại xem, bất kể là phương pháp chế tạo hai đại thần khí hay là xương rồng, chỉ có hắn là có cơ hội tiếp xúc, không phải hắn thì còn có thể là ai? Các ngươi nói có đúng hay không?"
"Ngươi nói cái này thật đúng là có khả năng! Đối phương là một đại tham quan, vì tiền thì chuyện gì cũng có thể làm ra được!"
"Không nghĩ tới hắn lại là một người như vậy! Bán nước thật đáng xấu hổ!"
Chuyện này được lan truyền đến mức xôn xao hết cả lên, rất nhiều người yêu cầu điều tra kỹ Lâm Bắc Phàm, diệt trừ gian tặc bán nước.
Còn có một vài thế gia thù địch chướng mắt Lâm Bắc Phàm quyền cao chức trọng cũng giúp đỡ ở phía sau, cho nên sự việc càng náo loạn càng lớn, hy vọng có thể mượn cơ hội này để giết chết Lâm Bắc Phàm. Trong một thời gian ngắn, Lâm Bắc Phàm từ thừa tướng kiêm nguyên soái của triều đình được tôn sùng đã trở thành kẻ gian tặc bán nước ai nấy đều muốn đánh. Việc này nhanh chóng kinh động triều đình.
Chương 749 Cho hắn một cơ hội
Trên triều đình, nữ để giận dữ: "Lý nào lại như vậy! Lời đồn vô căn cứ như thế lại có thể dấy lên gợn sóng lớn như vậy, rõ ràng là có người vu oan hãm hại, vu hại trung lương, ý đồ lật đổ triều đình Đại Võ ta, dụng tâm thật hiểm ác! Lâm ái khanh, lòng trung thành của ngươi có trời đất chứng giám, trẫm tin tưởng ngươi, không nên để trong lòng!"
"Bệ hạ anh minh, thần sẽ không để trong lòng!" Lâm Bắc Phàm nói to.
Lúc này, một lão thần đứng ra, đắn đo nói: "Bệ hạ, trông có vẻ việc này quả thật là âm mưu! Chỉ là, không có lửa làm sao có khói, chưa chắc là không có nguyên nhân..."
Nữ đế lại giận dữ: "Ý của ngươi là Lâm ái khanh không trong sạch sao?"
"Bệ hạ, thừa tướng đại nhân tất nhiên trong sạch! Chỉ là, chuyện này đã loạn lên rồi, khiến cho dân chúng phẫn nộ, cho nên ý của vị thần là không nên làm trái ý kiến của dân chúng, cứ tiến hành điều tra thuận theo ý dân Như vậy vừa có thể chứng minh thừa tướng đại nhân trong sạch, đồng thời cũng có thể xoa dịu dân chúng! Xin bệ hạ điều tra rõ ràng!"
"Xin bệ hạ minh xét!" Bách quan đồng thanh nói.
Việc này có chút ý tứ bức cung rồi, muốn nhân cơ hội này để xử lý Lâm Bắc Phàm.
Lâm Bắc Phàm có làm ra chuyện bán đứng quốc gia hay không, bọn họ không hiểu nhưng hắn chắc chắn không trong sạch.
Chỉ cần điều tra nhất định sẽ phải chịu tổn thất nghiêm trọng.
Nữ đế giận dữ nói: "Loại chuyện này còn cần điều tra sao? Đã xảy ra ba lần rồi! Lúc trước, ba vị hoàng thúc của trẫm cũng vu hãm ái khanh của trẫm như vậy, dụng tâm cực kỳ hiểm ác xấu xa, nhưng cuối cùng đều chứng minh ái khanh trong sạch!"
"Cho nên, không cần để ý tới những lời đồn thổi vô căn cứ này! Truyền lệnh của trẫm xuống, nếu ai tiếp tục nói lung tung, lay động triều đình, khiến dân chúng phẫn nộ, tất cả đều bị bắt vào trong đại lao hỏi tội!"
“Còn có các ngươi, nếu như tiếp tục đâm bị thóc chọc bị gạo, vu hãm trung lương, trẫm cũng sẽ trị tội của các ngươi!"
"Vâng, bệ hạ!" Bách quan run lẩy bẩy.
Vì thế, những lời đồn đãi này rất nhanh đã bị lắng xuống dưới sự trấn áp bằng cường quyền của nữ đế.
Mà Lâm Bắc Phàm vẫn làm thừa tướng kiêm nguyên soái của hắn như trước, địa vị vững như núi Thái Sơn, không thể dao động.
Đại Viêm hoàng triều, sau khi Không Hư đạo trưởng biết được tin tức này đã ngẩn ra: "Cái này cũng không thể giết chết được hắn?"
"Sư phụ, nghe nói chuyện này đã rất náo loạn ở Đại Võ, náo loạn lên cả triều đình, nhưng nữ đế của Đại Võ không thèm điều tra, một lòng một dạ bảo vệ Lâm Bắc Phàm, trực tiếp hạ lệnh bắt người nói lung tung, sự tình cứ như vậy mà bình ổn!"
Không Hư đạo trưởng tức giận đến mức lộn hết cả ruột.
Đã phải trả một cái giá to lớn như vậy rồi, kết quả ngay cả một sợi lông của người ta cũng không bị thương, thật sự là quá khốn nan rôi!
Bình thường hắn ta thích nhất là hôn quân, nhưng bây giờ lại vô cùng chán ghét. "Không rõ bản chất của người khác, sủng ái gian thần, nữ đế này thật sự là một hôn quân!"
Không thể làm gì được, việc này cứ như vậy mà bị bỏ qua, về sau sẽ tiếp tục tìm kiếm cơ hội báo thù.
Mà lúc này, Lâm Bắc Phàm lại híp mắt nhìn tin tức vừa được truyền tới: "Lời đồn này... được truyền tới từ Đại Viêm?"
"Rốt cuộc là ai ngấm ngầm giở trò ở sau lưng?"
Tuy quả thực là Lâm Bắc Phàm đã làm những việc này.
Nhưng những chuyện này cũng chỉ có vài người biết, hơn nữa đều là những người có chức cao của Đại Viêm. Vì bảo vệ lợi ích của mình, bọn họ nhất định sẽ không tiết lộ chuyện này ra ngoài.
Dù sao, Lâm Bắc Phàm còn sống, ở vị trí cao thì mới càng hữu dụng đối với bọn họ, mà hắn chết đi rồi thì sẽ không còn ích lợi gì nữa.
Nhưng bây giờ lại xảy ra chuyện này, rất có thể là nội bộ đã xuất hiện vấn đề. Có người khó chịu với hắn, muốn dồn hắn đến chỗ chết.
"Rốt cuộc là ai?"
Trong lòng hắn lóe ra mấy chục bóng người. Bất kể có thù hay không thì đều lướt qua một lần.
Nhưng cuối cùng vẫn không thể xác định được người này.
"Thôi, bất kể là ai, ta đều sẽ tính lên trên đầu Đại Viêm các ngươi!"
Lâm Bắc Phàm cũng không phải là người sẽ nhẫn nhịn chịu đựng, tuy ngươi không đả thương được ta nhưng đã khiến ta gặp phải phiền phức, ta nhất định phải trả lại.
Không tìm được thủ phạm, ta sẽ tính sổ với toàn bộ Đại Viêm các ngươi.
Hắn tìm đến Bạch Quan Âm: "Giúp ta làm một việc!"
Bạch Quan Âm vô cùng sảng khoái: "Không thành vấn đề, chuyện gì?"
"Chắc là ngươi đã nghe thấy những lời đồn đãi gần đây rồi, có người vu hãm ta bán nước, nói ta bán phương thức chế tạo hai đại thần khí và xương rồng cho Đại Viêm, có lý nào lại như vậy! Ta trung thành và tận tâm như thế, sao có thể làm ra chuyện điên rồ như vậy?"
Bạch Quan Âm cười như không cười: "Hình như cũng không phải vu hãm đâu!"
Lâm Bắc Phàm oai phong lẫm liệt: "Không có bằng chứng chính là vu hãm!"
"Được rồi, ngươi nói có lý! Cho nên ngươi định bảo ta đi bắt hung thủ thực sự phía sau màn?"
Lâm Bắc Phàm lắc đầu: "Không phải! Đối phương rất giảo hoạt, ta đã phát động lực lượng triều đình cũng chưa tra ra hung thủ thực sự phía sau màn! Cho nên không cần lãng phí thời gian như vậy!"
Ánh mắt Bạch Quan Âm nhìn chằm chằm: "Dự định của ngươi là.....' "Chuyện này là do kinh thành Đại Viêm tiết lộ ra, hẳn là nội bộ xuất hiện vấn đề, cho nên ta định trả thù lên đầu Đại Viêm, có một người thì tính một người, thà giết nhầm còn hơn bỏ sót!"
Bạch Quan Âm hỏi: "Kế hoạch của ngươi là.."
Lâm Bắc Phàm cười hì hì: "Bây giờ không phải hoàng đế Đại Viêm đang thu thập thiên tài địa bảo của thiên hạ để luyện thuốc trường sinh bất lão sao? Ta sẽ cho hắn ta một cơ hội, cũng đã đến lúc xương rồng lộ diện rồi, xem bọn họ có thể nắm chắc được hay không!"
Chương 750 Xương rồng lại xuất hiện
Sau khi biết được kế hoạch của Lâm Bắc Phàm, Bạch Quan Âm lập tức báo cáo cho nữ đế Nữ đế không thể bình tĩnh nữa: "Lâm ái khanh muốn trả thù Đại Viêm?"
“Bệ hạ, ý kiến của ngươi thế nào?"
"Còn cần phải nói sao?"
Nữ đế trở nên hưng phấn: "Mấy năm nay, hoàng triều Đại Viêm đã gây phiền toái cho trẫm rất nhiều lần, trẫm đã sớm muốn lấy lại rồi! Nếu Lâm ái khanh đã có tâm, nhất định phải phải ủng hộ hết mình!"
Vì thế, lực lượng ngầm của nữ đế bắt đầu hành động rồi.
Một tin tức đã nhanh chóng được lan truyền khắp thiên hạ.
"Nghe nói, có người đã nhìn thấy xương rồng ở bờ biển Đông Hải, gần khu vực Nam Hải! Lúc ấy, xương rồng chiếm lĩnh trên biển rộng, điều khiển lôi điện, nuốt mây phun sương, cảnh tượng vô cùng hùng vĩ!"
Khi ấy có mấy vị ngư dân nhìn thấy thì nhao nhao dập đầu quỳ lạy, khẩn cầu để có được sự chú ý của rồng!"
"Xương rồng? Không phải đã bay đi rồi sao?"
"Bay đi rồi, nhưng cũng có thể bay trở về mà!"
“Xương rồng, đây chính là chí bảo được thiên hạ công nhận! Nghe nói nơi xương rồng dừng lại, nắng hạn gặp mưa rào, đất tuôn lên suối ngọt, rất nhiều hoa tiên mọc lên tạo nên khung cảnh tuyệt đẹp! Ngộ đạo ở cạnh xương rồng có cơ hội nhận được võ công tuyệt học, tu vi tăng vọt! Nếu như có thể đạt được xương rồng, thậm chí có thể luyện chế các loại thần dược tiên đan, ngay cả thần dược đệ nhất thiên hạ cũng có thể luyện được!"
“Lần trước không hẹn mà gặp, lần này có cơ hội nhất định phải tới xem một chút!"
"Nói rất đúng, không thể bỏ qua cơ hội tốt!"
Tin tức này vừa được truyền ra đã lập tức kinh động các thế lực ở khắp nơi, tất cả mọi người không thể nào bình tĩnh được.
Bởi vì xương rồng cũng không phải là thứ không có thật, mà là bảo bối thật sự tồn tại. Từng xuất hiện ở kinh thành Đại Võ, gợi ra rất nhiều điều kỳ diệu, không biết được bao nhiêu người tận mắt chứng kiến.
Chỉ tiếc là cuối cùng đã bay đi, để lại tiếc nuối vô tận.
Một năm rồi, lại xuất hiện một lần nữa!
"Đây là cơ hội tốt trời ban! Cơ hội không thể để lỡ, bỏ lỡ rồi thì sẽ không thể có được nữa, phải phái người đi kiểm tra! Nếu thực sự có xương rồng nhất định phải mang về! Cho dù không mang về được cũng không thể để cho người khác đạt được!"
“Nếu như có thể đạt được tuyệt học võ lâm trên xương rồng, vậy toàn bộ môn phái của chúng ta nhất định sẽ quật khởi, khí thế không thể ngăn cản!"
"Xương rồng, còn có thể dùng để luyện chế linh đan thần dược, thậm chí là thuốc trường sinh bất lão! Bất kể là phải trả cái giá lớn thế nào, đều phải nắm trong tay, không thể để cho người khác tranh giành!"
“Có được xương rồng còn có cơ hội thành tiên, nhìn xuống nhân gian!"
"Có được xương rồng, cũng sẽ có được thiên hạ!"
Rất nhiều thế lực đã nhao nhao phái cao thủ đi đến bờ biển Đông Hải kiểm tra. Triều đình Đại Võ và Lâm Bắc Phàm diễn sâu, vô cùng kích động nói: "Bệ hạ, dân gian đồn đãi xương rồng lại xuất hiện rồi, ngay bên bờ Đông Hải, gần vùng đất Nam Hải! Trên xương rồng có đại cơ duyên, chúng ta nhất định phải nắm trong tay!"
Nữ đế cũng là diễn viên liên tục gật đầu, càng thêm kích động nói: "Ái khanh nói rất đúng! Xương rồng này vốn trách?"
là vật của Đại Võ ta, lẽ ra phải nghênh đón về để cung phụng! Ái khanh, ngươi cảm thấy việc này sẽ do ai phụ "Bệ hạ, xương rồng là chuyện quan trọng, vi thần nguyện ý đi!"
Lâm Bắc Phàm nói với vẻ oai phong lẫm liệt: "Nếu thật sự có xương rồng, vi thần nhất định sẽ tìm đủ mọi cách để nghênh đón trở về!"
Nữ đế lớn tiếng nói: "Được! Ái khanh trung thành đáng khen, việc này liền giao cho ngươi phụ trách!"
Như thế, chuyện này cứ được quyết định như vậy, bách quan cũng không chen vào được một câu nào.
Sau khi nhận được hoàng mệnh, Lâm Bắc Phàm lập tức khởi hành. Dù sao, hắn chính là đại đạo diễn sau lưng, nếu như không có hắn ở đây, rất nhiều chuyện sẽ không dễ sắp xếp.
Mất khoảng bốn ngày, một đường nhanh như chớp cuối cùng cũng đã đến bờ biển Đông Hải, gần khu vực Nam Hải.
Tại thời điểm này, đã có rất nhiều người đến rồi.
Có giang hồ, có triều đình của các nước, còn có một vài thế gia, tất cả mọi người đều tới nơi này để tìm xương rồng.
Trong đó, số người nhiều nhất chính là binh mã của triều đình Đại Viêm bởi vì, Nam Hải chính là hải vực do Đại Viêm quản lý.
Trong lời đồn, xương rồng xuất hiện ở bờ biển Đông Hải, gần Nam Hải, chính là nằm ở giữa hải vực của Đại Viêm.
Cho nên, bọn họ có ưu thế về địa lý, có thể phái càng nhiều người tới.
Trên biển, tất cả đều là thuyền vận chuyển.
Bởi vì chưa thấy xương rồng nên mọi người đều khá kiềm chế, không xảy ra xung đột gì.
Lúc này, một người đang báo cáo với Lâm Bắc Phàm.
"Khởi bẩm thừa tướng, từ sau khi chuyện xương rồng này được truyền ra ngoài đã có hơn vạn nhân sĩ giang hồ đến nơi này tìm bảo vật! Hoàng triều Đại Viêm dựa vào ưu thế về địa lý, đã phái tới hai mươi vạn đại quân, mười vạn bộ binh, mười vạn thủy quân tới đây! Đại Hạ cách khá xa, nhưng trước mắt cũng đã phái tới năm vạn thủy quân! Còn có binh mã của các quốc gia nhỏ khác, ước chừng khoảng năm vạn!"
Lâm Bắc Phàm khẽ gật đầu.
"Thừa tướng đại nhân, chúng ta có phải một ít binh mã tới đây không?"
Lâm Bắc Phàm phất tay: "Không cần, tin tức xương rồng là thật hay giả còn chưa thể xác định, cho nên không cần điều động binh lực! Hơn nữa, quan trọng là binh giỏi chứ không quan trọng là nhiều, lần này bản quan mang đến mười tám vị Tiên Thiên đủ để ứng phó rồi!"
Mười tám vị Tiên Thiên này, chính là cao thủ Tiên Thiên đi đánh Đa La với Lâm Bắc Phàm lúc trước. Trận chiến trước, bọn họ đã đạt được rất nhiều lợi ích nên vô cùng hưng phấn. Cho nên, biết Lâm Bắc Phàm lại có việc để làm, bọn họ lại mặt dày mày dạn đuổi theo.