Mục lục
Mẹ Kế Đanh Đá Nuôi Con Trong Nhà Nông
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quan trọng nhất chính là bây giờ nàng thật sự không có suy nghĩ muốn lấy chồng.

"Cũng đúng."

Phùng Thị gãi gãi lỗ tai: "Nếu va phải tính tình không tốt sẽ như nhảy vào hố lửa, chẳng bằng tự tại như lúc này."

"Đúng không." Tô Mộc Lam nhướng đuôi lông mày: "Cho nên chuyện này sau này hẳn nói, cũng không thể bởi vì trong nhà có trộm liền hốt hoảng nói chuyện này được."

"Được, đừng nói những chuyện giả dối này nữa, nhà ta cũng không có mất gạo, ngươi cầm gạo này về đi thôi."

"Đây đều đã lấy ra rồi, nếu đem trở về cũng không thích hợp lắm..."

Phùng Thị bĩu môi, trên mặt viết đầy từ chối, lại nói: "Lúc ta xách gạo đến có rất nhiều người nhìn thấy, nếu lúc này ta lại xách trở về, chẳng phải sẽ bị người ta nghi ngờ nhà ngươi thật sự không hề mất gạo khong, đến lúc đó nói mấy câu không có trái lại thêm phiền."

"Đây cũng không phải thứ đáng tiền gì, ngươi cứ giữ lại ăn đi, nếu thực sự không được thì cứ xem như tiền đặt cọc thức ăn lần tới của ta, đợi lúc ngươi làm được món mới rồi, tiếp tục gọi ta đến nếm thử mùi vị là được rồi."

Tô Mộc Lam hiểu được tính tình của Phùng Thị, cũng không tiếp tục từ chối nữa, chỉ đồng ý, chuẩn bị hai ngày sau lúc làm được món cá viên mới sẽ tặng cho nhà Phùng Thị một ít.

Bên này, Lục Văn Tình ở tại huyện thành bận rộn một trận.

Thuận Ý Trai phải thay hình đổi dạng, có thể nói là cần phải làm rất nhiều chuyện.

Nếu lúc trước Thuận Ý Trai là cửa hàng bánh ngọt, tuy nói cửa hàng không coi là nhỏ, cần phải đổi thành cửa hàng bán thịt dê đỏ hầm cũng không có nhiều thay đổi.

Lục Văn Tình thương lượng với Lục Cảnh Nghiên một phen, bán đi một trạch viện để trống không dùng ở nơi khác trong huyện thành, sang lại hai cửa hàng bên cạnh của Thuận Ý Trai, mở rộng Thuận Ý Trai lúc trước, mở rộng cửa hiệu mặt tiền.

Trang trí mới nên chuyện vặt cũng rất nhiều.

Nếu muốn bán thịt dê đỏ hầm này, phải làm cho cái bàn này kê thật thoải mái, chậu than phải lõm vào mới được, đều cần phải sửa lại cái bàn này một lần nữa, lại đặt hàng theo yêu cầu theo độ lớn nhỏ của chậu than.

Cũng phải đặt hàng lố nồi đất dùng để đun nhừ thịt dê đỏ, ngoài ra còn các loại chén dĩa đựng đồ phối kèm và bát đũa dùng lúc ăn, chén đĩa... Vân vân, tất cả mọi thứ đều cần chọn mua.

Chọn mua thịt dê, rau quả, các loại nước rượu, quan trọng nhất chính là lúc trước bán bánh ngọt, lúc này bán thịt dê đỏ, cũng phải dạy bảo lại tiểu nhị một lần.

Những thứ này, không có thứ nào không phải tốn sức quan sát cả.

Cũng may quản sự trong nhà tuổi tác không nhỏ, cũng từng gặp qua nhiều chuyện, lại tận tâm hết sức với hai huynh muội Lục Văn Tình, làm việc cũng có chút ổn thỏa, lúc nào cũng làm ổn thoả chuyện Lục Văn Tình giao xuống.

Nhưng Lục Văn Tình phải đứng ra sắp xếp tất cả mọi chuyện, người bên ngoài không thể thay nàng được, cho nên nàng gần như bận từ sáng sớm đến tối muộn, chỉ mất ngày ngắn ngủi, người này đã gầy đi đến mắt thường cũng có thể trông thấy.

Lục Cảnh Nghiên đau lòng không chịu nổi, nhưng chuyện bên người cũng không ngớt, chỉ có thể dặn dò đầu bếp trong nhà hầm chút canh bổ dưỡng, bổ sung dinh dưỡng cho Lục Văn Tình.

"Đại ca nên đi ngủ sớm đi, mấy ngày nay ta đều về rất muộn, đại ca không chờ ta mãi đâu." Lục Văn Tình thấy thân thể Lục Cảnh Nghiên suy yếu, vẫn còn ráng chống đỡ đợi nàng về nhà rồi mới chịu ngủ, nàng cảm thấy vô cùng lo lắng.

"Muội không trở lại ta cũng không an tâm, cuối cùng ngủ không được." Lục Cảnh Nghiên cười nói.

Nếu như hắn không làm được gì cả, không thể phụ giúp Lục Văn Tình, Lục Cảnh Nghiên sẽ càng cảm thấy mình thật sự rất vô dụng.

Lục Văn Tình biết được suy nghĩ trong lòng của huynh trưởng mình, biết khuyên cũng vô dụng, nhân tiện nói: "Mấy ngày bận rộn nhất cũng sắp qua rồi, từ mai xem chừng đã bắt đầu có thể về sớm."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK