"Đây chính là chuyện đáng mừng, đi, ta mang các ngươi đi ăn ngon." Bạch Kim Bắc phấn khích tột độ, cảm thấy Bạch Vĩnh Hòa có tương lai, trong lòng hắn rất vui mừng, lại cảm thấy tin tức tốt như vậy nếu Phùng thị biết thì cục đá đè nặng trong lòng cũng có thể rơi xuống đất rồi, cho nên hắn càng cao hứng hơn.
"Chúng ta đi Túy Tiên Lâu sao?"
Hai đứa nhỏ gãi gãi đầu, cười hì hì, "Chúng ta đừng đi Túy Tiên Lâu, về nhà ăn đi."
Túy Tiên Lâu là quán rượu tốt nhất, lớn nhất so với toàn bộ các quán trong huyện thành này, tốt nhất, bên trong bán vịt nấu rượu cùng gà thần tiên, cũng là món nổi tiếng khắp xa gần.
Có điều giá cả cũng cao hơn một nửa so với quán rượu bình thường khác, ăn một bữa ở đó, việc tiêu tiền sẽ không thiếu.
"Biết tiết kiệm là chuyện tốt, có điều ngẫu nhiên cũng là có thể hoang tay một lần, yên tâm, bữa cơm này là ta tới mời." Bạch Kim Bắc chỉ nghĩ hai đứa nhỏ sợ tiêu tiền, cười vỗ vỗ ngực nói.
"Không phải thế." Bạch Vĩnh Hòa nói, "Chủ yếu là con cảm thấy nếu luận về nấu ăn thì phải nhắc đến món mà thím Tô nấu, thím Tô làm đồ ăn còn ngon hơn so với Túy Tiên Lâu."
Được rồi, căn bản không phải vì lý do tiền nong, mà là quá mức tham ăn, cho nên mới kén cá chọn canh.
"Vậy về nhà ăn đi." Bạch Thạch Đường cười nói.
Sau khi về nhà, phụ giúp Tô Mộc Lam nấu cơm một chút, cả nhà hoà thuận vui vẻ, cũng cực kì không tồi.
"Được rồi, mọi người đều tình nguyện về nhà ăn, thế thì chúng ta sẽ về nhà ăn." Bạch Kim Bắc nói, "Vậy hai đứa các con chạy nhanh qua bên kia làm một chút thủ tục nhập học, hai chúng ta ra cái chợ phía tây ở đằng trước mua vài thứ trở về, chờ lát nữa lại đến trường huyện tìm các con."
Để làm ra món ngon tuyệt hảo, nguyên liệu nấu ăn không thể thiếu, bên trong huyện thành có đầy đủ đồ vật, phần lớn đồ vật đều mua được, mua nhiều một chút mang theo về nhà, hai nhà cũng đều dùng được.
Mà thời điểm đã không còn sớm, phải phân công nhau hành động, có thể tiết kiệm không ít thời gian.
"Vâng." hai đứa trẻ Bạch Vĩnh Hòa và Bạch Mễ Đậu đáp lại, sau đó vội vàng đi về chỗ xử lý tân sinh nhập học của trường huyện.
Chính là chỗ ở cửa trường huyện cửa chỗ, trên một cái bàn, có hai vị tiên sinh ngồi ở đó, một người thẩm tra đối chiếu tên họ và công văn thân phận củba người thi vào trường huyện, người còn lại thì cầm một tờ giấy cùng một cái thẻ gỗ chia cho học sinh.
Trên trang giấy viết ngày chính thức khai giảng, yêu cầu chuẩn bị mang theo các loại đồ vật, mà thẻ gỗ kia cùng loại với thẻ gỗ khi tổ chức khảo thí, bên trên có viết con số.
Bạch Vĩnh Hòa có thứ tự mười bốn, Bạch Mễ Đậu có thứ tự hai mươi ba.
Sau khi đăng ký xong, phát đủ thẻ bài và trang giấy, tiên sinh ngồi sau bàn vuốt vuốt chòm râu nói, "Hai đứa các ngươi tới bên cạnh chờ một chút."
Khi nói chuyện, chỉ chỉ vào chỗ bên cạnh có vài người tụ tập.
"Xin hỏi, là còn chuyện gì sao?" Bạch Vĩnh Hòa dò hỏi.
"Hôm nay là thời điểm trường huyện công bố danh sách nhập học, dựa theo lệ thường, chờ lát nữa Cố huyện lệnh muốn nói mấy câu cùng mọi người, các ngươi chờ một lát là được." Tiên sinh nói.
Cố Tu Văn cực kì chú trọng hậu sinh trẻ tuổi đọc sách, lúc trước khi đến thôn Bạch Gia, cũng quyên góp rất nhiều tiền vào lớp học trong tộc.
Cho nên hôm nay kiểu gì cũng phải tới để cổ vũ những học sinh có mặt ở đây.
Bạch Vĩnh Hòa và Bạch Mễ Đậu đồng thanh nói "vâng ạ", tiếp đó đứng ở một chỗ chờ người như những người khác.
Đều là những người thi đậu vào trường huyện, lúc này tâm trạng ai nấy đều rất sung sướng, hơn nữa sau này mọi người đều học cùng trường, sẽ cùng nhau học ở trường huyện mấy năm, sau này tình bạn sẽ không tầm thường, cho nên lúc này mọi người cũng muốn làm quen với nhau, thân thiện hàn huyên nói chuyện.