Mục lục
Mẹ Kế Đanh Đá Nuôi Con Trong Nhà Nông
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuy nói vì phía Đông nhà họ Lưu vừa vặn cách vách nhà Tô Mộc Lam, nhưng cô không thấy nhà họ Lưu rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nhưng vốn dĩ hai nhà sát nhau, Tô Mộc Lam vẫn mơ hồ nghe được âm thanh quát lớn của Hàn thị.

Mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu giữa Hàn thị và Lưu thị không quá hòa thuận, tất cả mọi người đều biết chuyện này, nhưng lúc này Hàn thị như vậy, Tô Mộc Lam như thế nào cảm thấy có khả năng liên quan một chút đến việc nàng đi cho canh lòng heo.

Nếu bởi vì nàng dẫn đến Lưu thị bị Hàn thị mắng, Tô Mộc Lam có chút băn khoăn.

Nhưng lúc này đi hỏi thăm an ủi Lưu thị, chỉ sợ Hàn thị xấu tính bởi vậy mà thẹn quá hóa giận, đối với Lưu thị lại trách móc và mắng chửi một trận.

Tô Mộc Lam nghĩ, cảm thấy vẫn nên chọn thời điểm thích hợp lại đi tìm Lưu thị nói chuyện này cho thỏa đáng.

“Nương, người đã trở lại, mau vào ăn cơm.” Bạch Thủy Liễu từ nhà chính đi ra, nhìn thấy Tô Mộc Lam đã về đến sân, vội vàng túm tay áo của nàng: “Nếu còn không ăn, thức ăn sẽ nguội mất.”

Tô Mộc Lam đi theo vào nhà chính, ngồi trên ghế, thấy trên bàn đồ ăn chưa động vào, vội vàng gắp rau cho bốn củ cải nhỏ: “Không phải bảo các con ăn trước?”

“Trên bàn cơm, trưởng bối còn chưa động đũa, chúng con không thể ăn, đây là quy củ.” Bạch Lập Hạ trả lời.

“Đúng vậy.” Bạch Trúc Diệp và Bạch Mễ đậu gật đầu.

Lời này, trước đây Bạch Thạch Đường đã dạy, bọn chúng đều nhớ rõ.

Chỉ là tổ phụ tổ mẫu mất, cha cũng còn, chỉ còn nương ở đây, tuy rằng là mẹ kế.

Nhưng mẹ kế đối xử với chúng nó tốt, còn thân hơn mẹ ruột, bọn nó đương nhiên phải tuân theo các quy củ thích hợp.

Bọn nhỏ thật hiểu chuyện.

Trong lòng Tô Mộc Lam vui mừng lại có chút cảm động, càng có chút cảm khái trượng phu Bạch Thạch Đường của nguyên chủ và thê tư nguyên phối.

Có thể dạy dỗ bốn đứa nhỏ quy củ đến như vậy, đôi vợ chồng này hẳn là cũng cực kì lương thiện, hiểu lý lẽ, và vợ chồng vô cùng ân ái đi.

Đáng tiếc, hai cái đều là trẻ tuổi mất sớm...

Tô Mộc Lam trong lòng thổn thức hồi lâu, lại hít vài hơi,

Cây gỗ vang lam trong lòng thổn thức hồi lâu, lại thở dài vài lần, thật lâu tinh thần mới quay trở lại, ăn cơm cùng bốn củ cải nhỏ.

Lòng heo già xào qua, ăn cực kì thơm, cảm giác vô cùng dai, lại xào với ớt, vào miệng tuy rằng cay, nhưng càng ăn càng thơm, càng cay càng thơm, triệt để không dừng lại được.

Lòng heo non ăn không thơm bằng lòng heo già, nhưng thắng ở cảm giác nhẹ nhàng khoai khoái, ăn vô cùng mỹ vị, nhất là canh lòng heo, sau khi uống vị đậm đà, mùi vị rất tuyệt vời.

Tóm lại chính là, ăn ngon!

“Nương nói không sai, lòng heo ăn được.”

“Ừm, giống thịt trư ăn ngon.”

“Ta ăn thấy so với thịt heo còn ngon hơn, thịt heo mỡ không dai, thịt nạc heo lại khô, nhưng lòng heo này càng ăn càng thơm càng dai, càng dai càng thơm.”

“Nương thật lợi hại...”

“Đúng vậy nương thật lợi hại!”

Bốn củ cải nhỏ, một bên la lớn ăn ngon, một bên hết lời khen ngợi Tô Mộc Lam một trận.

Được khen như vậy, trong lòng Tô Mộc Lam rất vui, mắt thỏa mãn mỉm cười, lần lượt thêm ít canh ruột heo cho bốn củ cải nhỏ.

- --

Ngày mùa hè cỏ dại mọc um tùm, cho dù mấy ngày nay trời không mua, lá ngô phơi nắng lớn có chút héo, nhưng cỏ dại trong ruộng ngô và khoai lang, vẫn ào ào mọc lên.

Mới nhổ cỏ một vòng về.

Dặn dò Bạch Trúc Diệp ở nhà trông khoai lang sấy dẻo, Tô Mộc Lam dẫn ba đứa nhỏ khác bắt đầu xuống ruộng nhổ cỏ.

Nhà Tô Mộc Lam như vậy, những người khác trong thôn cũng là như thế.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK