Mục lục
Mẹ Kế Đanh Đá Nuôi Con Trong Nhà Nông
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nhà Thạch Đường, trồng khoai lang à?”

Tô Mộc Lam nghe tiếng, dừng động tác trong tay, ngẩng đầu nhìn thấy Bạch Khang Nguyên đang đứng ở đó, cười nói, “Sợ ruộng lương thực không đủ ăn, khai hoang đất và trồng chút khoai lang, đến lúc đó cũng đề phòng rủi ro.”

“Lý Chính thúc đến thăm ruộng sao?”

Bạch Khang Nguyên trong nhà không thiếu tiền, trong nhà cũng không ít đất, nhưng dường như chỉ cho thuê, chỉ giữ lại hai sào ruộng lúc rảnh thì đến chăm sóc mà thôi.

“Nhân lúc mát mẻ, đi ruộng bắp nhổ cỏ.”

Bạch Khang Nguyên thấy Tô Mộc Lam, ánh mắt có hơi chớp, “Nhà Thạch Đường, mảnh đất này của ngươi có phải là vẫn chưa đi nha môn nộp tiền thuế?”

“Vậy....”

Tô Mộc Lam nhất thời có chút ngại ngùng.

Đất hoang khai hoang xong, theo lý nên đi nha môn giao nộp mỗi sào ruộng ba bạc lẻ, đất này có cái khế đất, mới có thể thực sự biến thành đất của bản thân, nếu như không giao bạc, không có khế đất, theo lý mà nói, đất này không thể trồng được, nếu như trồng rồi, sau này lúc thu hoạch, những đồ này cũng có thể thành đồ không có chủ, người khác cũng có thể đến thu hoạch.

Chỉ là đất này đã có thể xem như là đất đã hoàn toàn được khai khẩn ra, có thể thu hoạch hay không còn chưa chắc, cộng thêm bạc trong tay cũng không có bao nhiêu, Tô Mộc Lam liền nghĩ đợi qua một thời gian mới đi bàn giao chuyện tiền đất.

Nhiều người trong thôn cũng như vậy, khai khẩn xong rồi trồng, đợi dư giả tiền hoặc là hiện tại không có cách nào đi nha môn giao nộp tiền đất, hơn nữa mọi người đối với chuyện này giấu kín như bưng, không có người nào tận lực truy cứu cái này, cũng sẽ không có người bởi vì nhà mình không có khế đất, mà người khác lại đi thu hái những cây trồng mà họ đã dày công chăm sóc và không ngại mạo hiểm.

Cũng bởi vì những nguyên do này, Tô Mộc Lam mới gan dạ yên tâm mà trồng khoai lang trước.

Lần này Bạch Khang Nguyên truy xét, Tô Mộc Lam nhất thời không biết ông đến đây có ý gì, cũng chỉ có thể đáp sự thật, “Cái gì, Lý chính thúc, ta là nghĩ như vậy....

.”

“Nhà Thạch Đường.” Bạch Khang Nguyên nhìn khắp phía, hạ thấp giọng một chút, “Miếng đất này của ngươi cũng không tính là đất tốt, ngươi nguyện ý trồng thì trồng trước đi, chuyện giao tiền đừng quá lo lắng, người khác hỏi, cứ nói tiền sắp tích đủ rồi, tích đủ liền đi giao, bà con ở đây, áng chừng cũng sẽ không có ai truy xét chuyện này.”

“Chuyện này nói một cái, chỉ cần nha môn không phái người đi điều tra, trong thôn không ai đi cáo, chỉ cần miếng đất này của ngươi không làm lỡ việc của triều đình, nói vài câu xong, cũng không có ai bàn cãi qua, Huyện Thái Gia ở đây của chúng ta vẫn còn khá thấu tình đạt lý.”

“Dù sao chính là đất này của ngươi là trồng trước, đừng rêu rao lên, có người hỏi, biết nói những cái này là được”

Đây rõ ràng là nhắc nhở nàng, để nàng trong lòng có chừng mực, gặp phải chuyện biết nên làm thế nào để ứng phó.

Không thể không nói, Bạch Khang Nguyên này là một người không tồi, thường ngày xử lý công minh, nhưng gặp chuyện thực tế, cũng nguyện ý bao che và chăm sóc lợi ích của dân làng.

Tô Mộc Lam hiểu ý, nhếch môi cười, “Đúng, Lý chính thúc, đợi ta mấy ngày tích đủ tiền, sẽ nhanh chóng đi nha môn giao tiền.

Lúc nói chuyện âm lượng tăng cao mấy phần, làm người làm đồng kế bên, vươn đầu ra nhìn vào nàng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK