Ông ta nói xong muốn bắt tay Vân Chi Lâm, nhưng lại lập tức nhìn thấy còng tay bóng loáng trên cổ tay anh ta.
Ông ta quay lại nghiêm khắc nói với nam cảnh sát kia: "Còn không nhanh thả luật sư Vân ra."
Nam cảnh sát vội vàng tháo còng tay của Vân Chi Lâm ra.
Còng tay được tháo ra, Vân Chi Lâm vận động cổ tay một lần, sau đó đứng lên, anh ta vẫn luôn nghẹn tức xem như có đối tượng phát tiết rồi, duỗi ngón tay ra quở trách hai người trước mắt: "Đúng là không như lời nói, lúc ấy tôi thể hiện thân phận, nhưng mà mấy người nhất quyết không nghe! Tôi nhất định sẽ bảo lưu quyền lợi khởi tố mấy người! Sao có thể không phân tốt xấu dẫn người đến cục cảnh sát, nữ đồng nghiệp cùng với tôi bị bắt đến đây, nhanh chóng thả cô ấy ra. Nếu có gì sơ xuất, xem tôi tính sổ với mấy người thế nào."
Gương mặt cục trưởng Hoàng có ý cười làm lành: "Luật sư Vân xin bớt giận, vừa rồi tôi cũng nghe các đồng nghiệp phá án giải thích tình hình, có người báo cáo trong phòng hai người đang tiến hành giao dịch không đạo đức, bọn họ mới ra quân. Nghiêm khắc mà nói cũng không phải là vấn đề của một mình chúng tôi. Nữ đồng nghiệp mà cậu nói đến, là phu nhân Bắc Minh sao, cô ấy đã được Bắc Minh tổng đón đi rồi."
Phu nhân Bắc Minh, xưng hô này của cục trưởng Hoàng đối với Cố Hạnh Nguyên, làm cho Vân Chi Lâm cảm thấy trong lòng không tự nhiên.
Nhưng mà bây giờ cũng không có thời gian so đo nhiều với bọn họ như vậy, Bắc Minh Thiện đã ra mặt, xem như là mình dính ánh sáng của anh ta.
Nếu không dựa vào hiệu suất xử lý của nhân viên cảnh sát này, ngay mai có thể làm rõ mọi chuyện đã không tệ rồi.
Vân Chi Lâm lấy lại đồ đạc của mình, ra khỏi cục cảnh sát. Vốn cục trưởng Hoàng còn muốn cho người đưa anh ta về khách sạn Daredevil, nhưng lại bị anh ta từ chối.
Trước mặt bao người, mình ở đó bị mang lên xe cảnh sát. Nếu lại ngồi xe cảnh sát đến đó lần nữa, đúng là vứt mặt mũi đi, có nhà không thể về.
Nhưng mà trước khi đi, Vân Chi Lâm thể hiện rất nghiêm túc muốn bọn họ công khai xin lỗi anh và Cố Hạnh Nguyên trên TV và báo chí, trả lại danh dự.
Ra khỏi cục cảnh sát, đứng ven đường chặn một chiếc taxi đến khách sạn Daredevil, lái xe về nhà mình.
Sau khi về nhà, anh ta mới gọi điện thoại cho Cố Hạnh Nguyên.
Sau khi nghe thấy Cố Hạnh Nguyên nói mình đã về đến nhà, Vân Chi Lâm lại an ủi cô mấy câu, bảo cô nghỉ ngơi thật tốt không cần phải nghĩ nhiều..
*
Bắc Minh Thiện cũng nhanh chóng về đến nhà, sau khi xuống xe, gió lạnh thổi qua, mới nhớ đến áo của mình trên người Cố Hạnh Nguyên.
Cũng không sao, anh lại quay lại thư phòng của mình, lấy tay xoa xoa huyệt thái dương.
Đúng là nửa đêm còn làm ra một màn kịch như vậy, thật sự làm anh có chút đau đầu.
Vốn ở cửa biệt thự muốn nói Cố Hạnh Nguyên, nhưng nhìn dáng vẻ cô đáng thương, chính mình cuối cùng vẫn không mở miệng.
Anh cầm điện thoại di động trong tay, đột nhiên nhớ đến trên website còn có đoạn phim Cố Hạnh Nguyên bị quay được.
Chuyện đã giải quyết xong, vậy cũng không cần mở rộng ra ngoài nữa, phim ngắn trên web nhất định phải sớm xóa bỏ.
Bắc Minh Thiện nghĩ đến đây, quyết đoán mở trang web nổi tiếng kia ra.
Làm anh cảm thấy bất ngờ là: Trên tiêu đề Video này đột nhiên xuất hiện tên của Cố Hạnh Nguyên.
Hơn nữa trong phần comment bên dưới, cũng đầy các loại chửi rủa, đúng là làm người ta khó coi.
Bắc Minh Thiện nắm chặt nắm tay, khớp xương răng rắc vang lên. Lúc trước anh đã từng nghi ngờ là Đường Thiên Trạch gây nên, nhưng bây giờ xem cái này cũng không phải phong cách của anh ta.
Mặc dù anh ta sẽ lợi dụng Cố Hạnh Nguyên để uy hiếp mình, nhưng cũng có thể nhìn ra được anh ta chỉ đơn giản là áp bách mình mà thôi.
Trên thực tế anh ta không có ác ý với Cố Hạnh Nguyên, ít nhất đến bây giờ là như vậy.
Như vậy, còn có ai muốn nhắm vào Cố Hạnh Nguyên video này là vì muốn bôi đen cô mà đưa lên mạng.
Chẳng lẽ là Tô Ánh Uyển? Cô ta đã từng không vui với Cố Hạnh Nguyên, nếu như Tô Ánh Uyển muốn bôi đen cô, dùng phương pháp như vậy đúng là thuận lợi hơn.
Không nghĩ cái khác, bây giờ cần phải xóa gấp video này.
Nghĩ đến đây, anh cầm điện thoại lên gọi cho Hình Uy.
Lúc này Hình Uy đang chuẩn bị nghỉ ngơi, anh ta và Bắc Minh Thiện bây giờ đều thành cú đêm, không đến 12h là không ngủ được
Anh ta đang còn ngồi trước máy tính nỗ lực học tập đủ các loại chăm sóc phụ nữ có thai cùng với các tin tức liên quan đến chăm sóc em bé.
Sau khi quan hệ với Lạc Kiều chuyển biến tốt đẹp, anh ta cũng bắt đầu hăng hái học tập chuẩn bị cho bất kỳ tình huống nào.
Điện thoại bên cạnh vang lên, Hình Uy vội vàng cầm lên: "Ông chủ, có gì cần phân phó."
Bắc Minh Thiện gửi địa chỉ của đoạn video kia cho Hình Uy, sau đó nói rằng anh muốn tiêu hủy nó với tốc độ nhanh nhất, hơn nữa không thể xuất hiện trên internet nữa.
Hình Uy không dám lề mề, vội vàng mở ra, nhìn tiêu đề video anh ta cũng sững sờ.
Biết vấn đề này liên quan đến danh dự của Cố Hạnh Nguyên, vội vàng vận dụng quan hệ và người trong tay, nhanh chóng làm video này biến mất trên web.
Nửa tiếng sau, Bắc Minh Thiện cuối cùng cũng không nhìn thấy video này trên trang web nổi tiếng nữa, mới thở dài một hơi.
*
Ngay lúc Hình Uy và Bắc Minh Thiện giúp Cố Hạnh Nguyên dọn dẹp mọi thứ.
Cố Hạnh Nguyên cũng không chìm vào giấc ngủ, thời gian trong cục cảnh sát kia bây giờ trở thành ám ảnh trong đầu cô, làm phiền cô, không thể ngủ được.
Đến hơn ba giờ sáng, cuối cùng cũng không thắng được cơn buồn ngủ.
*
Sáng hôm qua, là buổi họp báo ký kết hợp đồng giữa tập đoàn GT và tập đoàn Bắc Minh.
Cố Hạnh Nguyên sau khi ngủ mấy tiếng, cũng dậy rất sớm, sau khi rửa mặt xong chạy đến khách sạn Daredevil Empire.
Cô đưa tài liệu đã sửa sang xong hôm qua cho Tất Hòa cũng đến rất sớm.
Đối với chuyện xảy ra xen giữa đêm hôm qua, dường như anh ta không hề phát hiện.
Điều này làm trong lòng Cố Hạnh Nguyên thả lỏng không ít.
Đi theo Tất Hòa bận rộn chuyện buổi họp báo, hội trường.
Lúc này, các phóng viên nhận được lời mời đều lục tục đi vào trong này.
Tập đoàn GT và tập đoàn Bắc Minh cường cường liên thủ. Không chỉ thế, mà tổng giám đốc tập đoàn GT chưa từng lộ mặt, vào buổi họp báo ngày hôm nay cũng muốn đến dự đây chính là tin tức nóng hổi.
Không chỉ các phóng viên truyền thông đến đây, ngay cả phía chính phủ cũng phái đại biểu đến, đây cũng là cơ hội tốt để bọn họ tạo chiến tích.
Người trong hội trường dần dần nhiều hơn, tiếng người huyên náo.
Lúc Hình Uy lái xe đưa Bắc Minh Thiện đến đây, còn cách thời gian bắt đầu buổi họp báo không đến nửa tiếng.
Lúc này, Cố Hạnh Nguyêng ở trong hội trườg vừa nhìn đồng hồ, vừa lo lắng đợi Bắc Minh Thiện đến. Cuối cùng cô cũng không nhịn được, cầm điện thoại lên gọi cho Hình Uy.
"Thưa cô, tôi và ông chủ đã ở bãi đổ xe dưới lầu rồi, chúng tôi lên ngay đây." Hình Uy nhận được điện thoại của Cố Hạnh Nguyên vội vàng trả lời.
Cố Hạnh Nguyên nói với Hình Uy, để anh ta đưa Bắc Minh Thiện đến phòng nghỉ trước, đến lúc buổi họp báo bắt đầu rồi mới đến hiện trường.
Hình Uy theo chỉ thị, đi đến phòng nghỉ cách hội trường không xa.
"Bắc Minh tổng anh đã đến rồi." Nói chuyện là Mạc Cẩm Thành, một mình anh ta ngồi trong phòng nghỉ, không có một ai, không một nhân viên nào đi theo.
Bắc Minh Thiện gật đầu với anh ta: "Mạc tổng đến sớm." Sau đó tìm một vị trí ngồi xuống.
Lát sau Cố Hạnh Nguyên cũng đến phòng nghỉ.
Cô chào hỏi với Mạc Cẩm Thành trước, sau đó gật gật đầu với Bắc Minh Thiện.
Bắc Minh Thiện cũng không nhắc đến chuyện video hôm qua. Hôm qua anh nhìn thấy Cố Hạnh Nguyên như thế, quyết định để chuyện này từ từ giảm đi trong tình huống cô không biết, đây là tốt nhất, cũng tổn thương cô ít nhất.
Rất nhanh, đến giờ rồi, Tất Hòa là người phụ trách phòng làm việc bên này, chủ trì tiến hành buổi họp báo..
Tất cả phóng viên tạp chí lớn cùng với quan khách được mời đều vào chỗ rồi.
Sau một hồi nhạc dạo, Mạc Cẩm Thành và Bắc Minh Thiện được lễ tân dẫn đến bàn bên cạnh bục.
Trên bàn để hai bộ hiệp nghị hợp tác.
Tất Hòa tuyên bố hội nghị bắt đầu, Mạc Cẩm Thành và Bắc Minh Thiện ngồi xuống.
Đầu tiên là Mạc Cẩm Thành lên tiếng.
Làm tổng giám đốc sau màn của tập đoànn GT, hôm nay lần đầu lộ diện, các phóng viên cũng không muốn bỏ qua cơ hội này, ánh sáng lóe lên không ngừng..
Mạc Cẩm Thành mỉm cười nhìn về phần đông truyền thông bên dưới, giải thích đơn giản tại sao tập đoàn GT lại đưa tổng bộ đến thành phố này.
Sau đó lại thể hiện một chút bản thiết kế tổng bộ mới.
Đến cuối cùng, anh ta tươi cười rạng rỡ nói: "Sở dĩ chúng tôi quyết định đến đây, hoàn toàn là vì tập đoàn Bắc Minh, tôi cảm thấy sau này chúng tôi sẽ càng liên lạc mật thiết hơn. Được rồi, tôi nói vậy cũng đủ rồi, sau đây mời Bắc Minh tổng nói vài lời."
Mạc Cẩm Thành đưa tay ra làm dấu mời, sau đó dẫn đầu vỗ tay.
Mọi người lại chuyển ống kính về bên phía Bắc Minh Thiện.
Bắc Minh Thiện rất nghiêm túc ngồi sau bàn, mặc dù anh không có chuẩn bị gì, nhưng vẫn cố gắng đơn giản đàng hoàng nói mấy câu, xem như là ứng phó qua đi..
Sau đó là giai đoạn ký tên hiệp nghị.
Mấy mục này tiến hành vô cùng thuận lợi.
Nhìn thấy sắp kết thúc hoàn mỹ, đột nhiên bên dưới có phóng viên đứng lên.
Sau đó lấy một ảnh chụp màn hình video hỏi Bắc Minh Thiện: "Bắc Minh tổng, đêm qua ở đây, trong khách sạn Daredevil Empire, xảy ra một chuyện rất chướng tai gai mắt, không biết anh có nghe chưa?"
Nhưng lời này vừa ra, những người ở đây đều hít một hơi.
Sắc mặt Bắc Minh Thiện lập tức trầm xuống, không ngờ chuyện video này lại bị lộ ra ngoài rồi.
Anh quay đầu nhìn Cố Hạnh Nguyên đứng ở cửa hội trường, lúc cô nghe được vấn đề này thì sắc mặt lập tức trắng bệch.
Anh không thể để chuyện này lại tổn thương Cố Hạnh Nguyên nữa, giọng điệu của anh cũng trở nên phẫn nộ: "Chuyện này tôi cho rằng cậu không cần phải nhắc lại, đây hoàn toàn là một hiểu lầm, đến lúc đó mọi người sẽ biết là xảy ra chuyện gì."
Nhưng mà người phóng viên kia dường như không muốn bỏ qua: "Bắc Minh tổng, anh trả lời như vậy có phải quá gượng ép không? Theo tôi được biết, sau khi chuyện này xảy ra, đã có người đưa video cảnh sát bắt người lên web. Nhưng mà rất trùng hợp là đoạn video này trong một đêm đã mất tích không dấu vết. Không biết hành động như vậy, có phải là các hạ vì cứu vãn hình tượng của khách sạn Daredevil Empire hay không? Hơn nữa trên tiêu đề của video còn nhắc đến tên một người phụ nữ Cố Hạnh Nguyên, hình như trong việc tranh giành con mấy năm trước, anh và người phụ nữ Cố Hạnh Nguyên này cùng ra tòa."
Phóng viên vừa dứt lời, chợt nghe thấy một tiếng loảng xoảng ở cửa hội trường.
Bắc Minh Thiện theo tiếng nhìn lại, Cố Hạnh Nguyên không thấy đâu.
Cùng lúc đó, ánh mắt mọi người cũng dừng lại ở cửa hội trường.
Dừng lại một chút, bọn họ lại quay đầu lại. Tất cả tinh thần của bọn họ đều tập trung trên người Bắc Minh Thiện ngồi ở bục trên hội trường.
Căn bản chưa từng có ai chú ý đến người phụ nữ đứng ở cửa.
"Bắc Minh tổng, anh muốn đi đâu?"