Trình Trình nghe thấy lời nói của Dương Dương thì trở nên trầm mặc, cậu thừa nhận là lời của Dương Dương nói cũng không phải là hoàn toàn không có đạo lý.
Cậu bắt đầu nhướng mày suy nghĩ, có phải lúc nãy mình đã nói quá quyết liệt rồi không.
Có lẽ là mình thường xuyên sống cùng với ba cho nên không trải qua cuộc sống gọi là gian khổ.
Cậu chỉ nghĩ đến nếu như mẹ kết hôn với người khác, nếu như có thêm bé con vậy thì mẹ có còn đối xử tốt với ba đứa nữa hay không.
Có lẽ là nên đồng ý với đề nghị của Dương Dương, để mẹ tìm một người mà mình thích mới là lựa chọn tốt nhất đối với mẹ.
Nhưng mà lúc nãy cậu đã tỏ thái độ phản đối mẹ tham gia chương trình này, sao bây giờ có thể lật lọng được chứ?
Hiện tại Trình Trình đang lâm vào hoàn cảnh khó xử.
…
Một bữa cơm trưa ngon miệng lại trở nên nhạt nhẽo vô vị.
Ăn cơm trưa xong, Dương Dương và Lạc Kiều thương lượng làm cách nào để thuyết phục mẹ tham gia chương trình xem mắt trên tivi.
Trình Trình thì cứ ngồi trong phòng khách rầu rĩ không vui, Cửu Cửu đi theo bên cạnh Anna.
“Trình Trình, cháu vẫn cảm thấy vì chuyện của Dương Dương mà không vui à?” Anna đi đến, lúc nói chuyện, lại đưa cho cậu một quả táo vừa được rửa sạch sẽ.
“Cảm ơn dì Anna.” Trình Trình đưa tay nhận lấy quả táo, nhưng mà chỉ cầm ở trong tay xoa xoa quả táo: “Dì Anna, hiện tại cháu cảm thấy rất mâu thuẫn, cháu vừa không muốn để cho mẹ tham gia, lại cảm thấy lời của Dương Dương nói cũng có chút đạo lý.”
Anna ngồi ở bên cạnh Dương Dương, đưa tay ra nhẹ nhàng vuốt tóc của cậu: “Dì hiểu mà, cháu và Dương Dương cũng là vì muốn tốt cho mẹ của hai đứa thôi, có điều là đối với chuyện này mặc dù dì cảm thấy cách làm của Dương Dương có hơi quá đáng một chút, nhưng mà cũng có lợi ích đối với mẹ của cháu, dì với mẹ cháu cũng là chị em với nhau, cũng không muốn nhìn thấy cô ấy trôi qua nửa đời sau như vậy, dù sao thì cô ấy vẫn còn trẻ, con đường còn phải đi còn rất dài. Mặc dù là ba của cháu xuất hiện rồi nhưng mà dì cảm thấy giữa mẹ và ba của cháu còn thiếu một chút tình cảm, cứ tiếp tục giằng co như thế này không bằng để mẹ của cháu lựa chọn một người mà cô ấy thích một lần nữa, đồng thời người đó cũng phải thích cô ấy, như thế này mới là lựa chọn của những người yêu thương cô ấy như là chúng ta.”
Trình Trình gật đầu, mặc dù là cậu còn nhỏ nhưng mà vẫn có thể hiểu được.
“Dì Anna ơi, cháu biết là Dương Dương muốn tốt cho mẹ nhưng mà quả thật cháu cũng có chút lo lắng hành vi của Dương Dương hơi quá mức, nhất là mẹ, dựa theo tính tình của mẹ thì có lẽ là mẹ sẽ không đồng ý đâu. Cháu lo lắng là Dương Dương càng làm như vậy thì sẽ để cho mẹ càng tức giận hơn, chúng ta nên tìm một cách tốt hơn mới có thể nhất cử lưỡng tiện.”
Anna gật đầu: “Đúng vậy, không nên tự suy nghĩ một mình, cháu đến thương lượng cùng với bọn người Dương Dương đi.”
…
Trình Trình ngoan ngoãn nhẹ gật đầu, sau đó đi lên trên lầu.
Dương Dương với Lạc Kiều đang thương lượng với nhau vấn đề làm như thế nào để ngày mai Cố Hạnh Nguyên đến đài truyền hình để ghi hình.
Nhưng mà hình như không có bất cứ biện pháp hiệu quả nào.
Lúc này Dương Dương nhìn thấy Trình Trình đi lên, cậu vội vàng làm dấu im lặng với Lạc Kiều.
Cậu không muốn để cho Trình Trình biết suy nghĩ của mình.
Bởi vì hiện tại Trình Trình đang đứng bên phe đối lập của bọn họ.
“Có phải là mọi người không suy nghĩ ra được cách để mẹ tham gia tiết mục có đúng không?”
Từ phản đối việc mẹ tham gia đến tán thành mẹ tham gia đối với Trình Trình mà nói quả thật đây là một sự thay đổi rất khó.
Nhưng mà dù sao Trình Trình cũng là một đứa nhỏ thông minh.
Nhưng mà Dương Dương vẫn đang ở trạng thái đối địch với Trình Trình: “Bọn em có suy nghĩ ra hay không thì cũng không cần anh phải quan tâm đâu.”
Trình Trình bị Dương Dương từ chối thẳng thừng, cũng không nói tiếp nữa.
“Dương Dương, chẳng lẽ là cháu không muốn nghe ý kiến của Trình Trình một chút à?” Lúc này Anna cũng ôm Cửu Cửu đi lên.
“Dì Anna, anh ấy không đứng cùng một phe với chúng ta, sao cháu phải nghe lời nói của anh ấy làm gì?” Thái độ của Dương Dương trông rất kiên quyết.
“Lúc nãy dì đã nói chuyện với Trình Trình rồi, hai đứa đều là những đứa bé ngoan, cũng là vì muốn tốt cho mẹ, hiện tại thằng bé cũng đã đồng ý cách làm của mọi người, lần này thằng bé đến đây là để giúp mọi người nghĩ biện pháp.”
Dương Dương bán tín bán nghi, nhìn Anna rồi lại nhìn Trình Trình: “Thật à?”
Anna cười nói: “Thế nào Dương Dương, chẳng lẽ là ngay cả dì mà cháu cũng không tin?”
Dương Dương lắc đầu liên tục: “Không phải đâu dì Anna, chỉ có điều là cháu cảm thấy thái độ của Trình Trình đột nhiên lại thay đổi nên hơi nghi ngờ một chút mà thôi.”
“Dương Dương, cháu suy nghĩ nhiều rồi. Trình Trình, nếu không thì cháu nói suy nghĩ của mình ra đi.”
Anna nói xong thì quay đầu nhẹ gật đầu với Trình Trình: “Trình Trình?”
Sau khi Trình Trình suy nghĩ một lát thì lên tiếng: “Lúc mà cháu biết Dương Dương đăng ký cho mẹ hẹn hò ở trên mạng cháu đã cảm thấy mẹ chắc chắn sẽ biểu thị phản đối đối với chuyện này.”
“Xem đi xem đi, cháu đã nói rồi mà, anh ấy căn bản không đứng cùng một phe với chúng ta.”
“Dương Dương đừng có gấp, để Trình Trình nói tiếp đi.”
Trình Trình nhẹ gật đầu: “Dương Dương, em và mẹ sống bên nhau trong một khoảng thời gian dài như vậy nhưng mà em lại không biết sở thích của mẹ.”
“Sao em có thể không biết sở thích của mẹ được chứ, thật là buồn cười mà, chẳng lẽ anh với mẹ sống với nhau có mấy ngày ngắn ngủi mà đã hiểu rõ ư?”
“Dương Dương, anh đã nói là bình thường em rất sơ ý em còn không chịu thừa nhận, em suy nghĩ cẩn thận lại xem mẹ có phải là một người thích xuất hiện để mọi người biết tới, hoặc là người thích xem náo nhiệt không?”
Dương Dương cau mày, cẩn thận suy nghĩ lại sau đó lắc đầu.
“Mẹ đã không thích những chuyện này thế mà em lại đăng thông tin của mẹ lên trên mạng, kiểu này không phải là ném mẹ lên trước mặt của mọi người đó à, em nói thử xem mẹ có thích làm như vậy không?”
Phân tích này của Trình Trình làm cho Dương Dương hoàn toàn á khẩu không trả lời được, đúng là cậu chưa từng nghĩ chu toàn như vậy.
“Vậy anh nói xem bây giờ chúng ta nên làm cái gì, trên mạng cũng đã đăng lên rồi, ngày mai đài truyền hình cũng sắp ghi hình.” Dương Dương cũng bắt đầu cảm thấy mình làm ra chuyện này có chút khó giải quyết.
“Em cũng đã thúc đẩy sự việc đến mức này rồi, anh cảm thấy cũng chỉ có thể tiếp tục kiên trì thực hiện mà thôi, về phần làm thế nào thì em phải nghe theo hướng dẫn của anh, có điều là em cũng phải làm tốt chuẩn bị cả hai phía. Nếu như được, cho dù mẹ có biết thì cũng sẽ không bị sao hết, có lẽ còn có chuyện xấu biến thành chuyện tốt.”
“Nếu như lại chuyện xấu thì sao?” Hiện tại Dương Dương càng muốn biết kết quả này hơn.
…
Lúc này Cửu Cửu lên tiếng nói: “Nếu như hỏng rồi… Vậy còn cần phải nói nữa sao? Chắc chắn là sẽ bị mẹ đánh cho một trận.”
Lời nói vừa thốt ra làm cho thân thể nhỏ bé của Dương Dương không khỏi run rẩy.
Lúc làm ra chuyện này cậu cũng chỉ có tâm tư vui đùa, chìm trong niềm vui sướng bày ra chuyện này.
Thế nhưng mà chưa từng nghĩ tới nếu như việc này làm cho mẹ tức giận vậy thì sẽ có hậu quả như thế nào.
Hiện tại một đòn phủ đầu của Trình Trình lập tức để cho cậu tỉnh táo lại.
Mặc dù bề ngoài của cậu trông có vẻ như không sợ trời không sợ đất, nhưng mà sợ bị mẹ đánh, cho dù cậu đã từng bị Bắc Minh Thiện đánh, cho dù là đánh còn đau hơn so với mẹ.
Chính chuyện đó mà cậu lại càng sợ Cố Hạnh Nguyên hơn, có lẽ đây chính là bóng ma tuổi thơ.
Dương Dương đối diện với khuôn mặt có biểu cảm trái ngược mình của Trình Trình, lập tức đổi thành một khuôn mặt tươi cười.
Cậu biết chuyện đã đến nước này có lẽ cũng chỉ có Trình Trình mới có thể cứu được mình.
“Trình Trình, em biết là anh có nhiều cách nhất, phương pháp mà anh nói chắc chắn rất tuyệt vời, anh nhanh nói cho em biết nên làm như thế nào đi.”
Trình Trình liếc nhìn bộ dạng nịnh nọt của Dương Dương thì liền biết được đây là do cậu không giải quyết được cho nên tìm mình hỗ trợ.
Cậu cũng muốn mượn cơ hội này để dạy dỗ Dương Dương một phen, cậu cố ý bắt đầu giả ngu: “Anh thì có biện pháp gì đâu, tai họa đều là do em gây ra, hơn nữa không phải lúc nãy em còn đứng bên phe đối lập của anh nữa à, cốt khí chạy đi đâu mất rồi?”
Dương Dương đưa tay gãi gãi sau gáy mình, gương mặt ngượng ngùng đỏ lên: “Ha ha, lúc đó còn không phải là em đang vui mừng à, anh cũng không phải là không biết tính tình này của em.”
Lúc này Lạc Kiều và Anna cũng đã bắt đầu nói đỡ thay cho Dương Dương: “Trình Trình, cháu với Dương Dương là anh em ruột của nhau, cần gì phải cãi nhau trong thời gian dài làm cả hai khó chịu, vấn đề này cứ cho qua như vậy đi có được không nào?”
Trình Trình xem xét Dương Dương cũng đã nhận sai rồi, còn có dì Anna và dì Kiều Kiều xin tha thứ cho cậu, như vậy mình cũng không cần phải đuổi cùng giết tận.
“Thôi được rồi, nể tình mặt mũi dì Anna và dì Kiều Kiều, anh sẽ giúp em vượt qua cửa này. Có điều anh cảnh cáo em trước, cách của anh có lẽ sẽ thành công, đương nhiên cũng có khả năng thất bại, chuyện này phải nhìn vào vận mệnh của em mới được.”
Dương Dương thấy Trình Trình đã đồng ý ra tay, trên mặt lập tức lộ nụ cười hi vọng: “Trình Trình, có khi nào cách của anh không thành công đâu chứ.”
Nói xong cậu còn dựng ba ngón tay nâng lên trên đỉnh đầu: “Anh kêu em đi hướng đông em tuyệt đối không dám đi hướng tây, anh kêu em đi đánh chó em tuyệt đối không bắt gà, cái này còn không được nữa à?”
Lời nói của Dương Dương chọc cho những người khác cảm thấy buồn cười.
Ngay cả Trình Trình đang xù mặt cũng bị lời nói của cậu lộ ra một nụ cười nhỏ, nhưng mà rất nhanh liền nghiêm túc trở lại: “Em nói tào lao cái gì vậy! Thôi được rồi, anh thấy em cũng coi như có thành ý, vậy thì anh sẽ nói cho em biết nên làm như thế nào.”
Sau đó Trình Trình bắt đầu nói suy nghĩ của mình cho Dương Dương nghe, hiển nhiên là Dương Dương nghe vô cùng nghiêm túc.
Trừ chuyện đó ra cậu còn xin Anna và Lạc Kiều nhất định phải giữ bí mật này, đợi đến khi cậu cảm thấy thời cơ đã chín mùi rồi lại nói cho mẹ nghe cũng không muộn.
Liên quan đến chuyện ngày mai ghi hình tiết mục, Trình Trình ở trên lầu, sau khi âm mưu với Dương Dương gần một tiếng đồng hồ cuối cùng mọi chuyện đều đã nói rõ ràng.
Đến cuối cùng Trình Trình nhìn tất cả mọi người ở trước mặt: “Tất cả mọi người phải giữ bí mật chuyện này đó, cứ làm giống như ngày bình thường không có chuyện gì hết, có biết chưa? Nhất là Cửu Cửu, em không thể lỡ miệng nói cho mẹ nghe đâu.”
…
Sau khi Trình Trình sắp xếp công việc cụ thể cuối cùng cũng có thể thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Giải quyết xong những chuyện này, chuyện vẫn còn đang đè nặng trong lòng của cậu đó chính là chuyện của ba.
Cậu bé tin tưởng chắc rằng ba của mình chắc chắn bị oan uổng.
Đợi sau khi Anna và Lạc Kiều đi rồi cậu lại bắt đầu cau mày nhìn chằm chằm vào máy vi tính.
“Có sầu thì cũng phải là em sầu mới đúng, anh làm gì cũng có bộ dạng này vậy?” Chuyện khó giải quyết đã được giải quyết rồi, tâm trạng của Dương Dương còn tốt hơn lúc nãy rất nhiều.
Trình Trình quay đầu lại nhìn cậu: “Em đó, em không thể yên tĩnh một chút được hả, việc này còn chưa được giải quyết xong thì lại kéo thêm một việc khác cho anh, em thật sự làm cho anh phải lao lực quá độ đó.”
Dương Dương cười hì hì đi ra đằng sau lưng của Trình Trình xoa bóp bả vai cho cậu: “He he, không phải là do anh tài giỏi cho nên luôn có nhiều việc cần phải làm đó à, chẳng phải em cũng là vì muốn tốt cho mẹ ư. Anh yên tâm đi, em sẽ không gây chuyện cho anh nữa đâu.”
Cửu Cửu thấy anh trai đã làm hòa với nhau cũng coi như thở một hơi nhẹ nhõm, nhưng mà trong lòng của con bé vẫn luôn có một vấn đề không giải quyết được.