Mục lục
Nhiệm Vụ Sinh Đẻ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trình Trình thấy Dương Dương như vậy liền biết chắc chắn là thằng nhóc này thành công rồi.

Đợi lúc cậu nhóc bưng đồ ăn ngồi ở đối diện Dương Dương thì cậu nhóc nói: “Nhìn dáng vẻ đắc ý này của em, chắc chắn là gian lận thành công rồi đi”

Giọng của cậu nhóc rất nhỏ, bởi vì chuyện này dù sao đi nữa cũng là chuyện không vẻ vang gì, hơn nữa nói như thế nào cũng phải “Việc xấu trong nhà không truyền ra ngoài”

Dương Dương cười hì hì mà lắc đầu: “No, no, no...em không hề xem tài liệu luôn, toàn dựa vào cái này” nói rồi cậu vươn tay chỉ chỉ cái đầu nhỏ của mình.

“Nếu như là như thế, thì là tốt nhất. Nhưng mà anh vẫn khuyên em mau chóng xử lý sạch sẽ toàn bộ mấy món đồ trên tay em đi, nếu không sớm muộn gì em sẽ chịu khổ mà thôi.” Trình Trình vẫn cảm thấy nên nói với Dương Dương trước mắt nên làm cái gì, chứng cứ nắm giữ ở trong tay cuối cùng sẽ mang lại tai họa.

Dương Dương thì lại là một mặt không đồng ý: “Em đã nói rồi, đây là chiêu cuối cùng em giữ lại, ngộ nhỡ lúc thi gặp phải cái gì không biết, thì sẽ có tác dụng rất lớn. Được rồi, em đói tới mức bụng kêu ục ục rồi, không nói với anh mấy chuyện này nữa, ăn cơm”

Dương Dương nói xong liền đồng thời cầm đũa và muỗng lên bắt đầu ăn.

“Hai cậu đều đang ăn hả, Bắc Minh Tư Dương, nhìn bộ dạng ăn uống này của cậu, có phải là muốn hóa đau thương thành lượng cơm sao?” Triệu Tịnh Di cười haha bưng đồ ăn của mình đi tới, cô hỏi cũng không hỏi đã trực tiếp ngồi kế bên bàn của các cậu.

Môn thi này Triệu Tịnh Di cũng là thuận buồm xuôi gió, mặc dù có mấy câu hơi khó nhưng mà sau khi suy nghĩ thêm chút vẫn làm ra được đáp án.

Đợi đến khi cuộc thi kết thúc, cô bé đã không nhịn được bắt đầu cười lên, dựa vào mấy đề này, Bắc Minh Tư Dương chắc chắn là làm không được. Xem ra phải nhận thằng em này rồi.

Dương Dương vốn muốn phản bác lại cô mấy câu, để chọc tức cô nhưng mà nghe ý của cô chắc chắn là cho rằng mình thi tạch rồi.

Cậu cúi đầu xuống con mắt gian xảo đảo qua đảo lại, hihi, đã như vậy thì liền tương kế tựu kế đi.

Cậu cố tình giả bộ không vui vẻ, sau đó nói nhỏ một câu: “Không cần cậu quan tâm.”

Triệu Tịnh Di vừa nhìn thấy trong lòng liền vui cực kì, nhưng trên mặt vẫn hiện lên bộ dạng giống như rất quan tâm cậu: “Bắc Minh Tư Dương, thật ra tớ cũng rất đồng tình với cậu, nhưng là lão đại tương lai của cậu, tớ lại không thể không nói cậu mấy câu. Vốn cậu cũng không có năng lực giỏi như thế, làm gì phải khoác lác như vậy. Bây giờ nhìn thấy rồi đó, thi không phải là dễ như cậu nghĩ, phải có tài năng thực sự mới được. Đương nhiên cũng có một cách khác, đó là gian lận. Nhưng mà tớ nghĩ cậu không có lòng can đảm này. Bởi vì lỡ như bị bắt được, vậy liền bị hủy bỏ hết toàn bộ kết quả.”

Trình Trình ngồi ở một bên từ từ ăn cơm, thật tâm mà vì Triệu Tịnh Di cảm thấy lo lắng một chút.

Đoán chừng nếu như lúc nãy cô nhìn thấy dáng vẻ trước đó của Dương Dương, vậy chắc chắn cô sẽ cười không nổi.

Ăn xong bữa trưa, sau khi nghỉ ngơi một lúc liền bắt đầu thi môn thứ hai.

Cũng giống như vậy, Dương Dương trả lời cũng thuận buồm xuôi gió như lúc sáng. Đến cuối cùng cậu bắt đầu có chút mừng thầm. Xem ra thi cuối kì lần này mình nắm chắc rồi.

Rốt cuộc nghe thấy tiếng chuông của cuộc thi vang lên. Dương Dương vội vàng mà thu dọn sạch sẽ đồ của mình, sau khi kí tên nộp bài, liền nhanh như chóp mà chạy ra khỏi phòng học.

Cậu không vội vàng đi xem điểm số và thứ hạng của mình mà phá lệ đi tìm Trình Trình.

Trình Trình lúc này vừa từ trong phòng học đi ra, liền nhìn thấy Dương Dương đứng ở cửa.

“Hôm nay anh chuẩn bị cảm ơn em sao đây.” Dương Dương cơ thể bé nhỏ đầy kiêu ngạo.

“Anh có cái gì mà cảm ơn em? Nhìn cái điệu bộ kiêu ngạo của em chắc chắn là thi rất tốt nhỉ.” Trình Trình nói rồi cúi đầu nhìn đồng hồ, thời gian không còn sớm nữa nên về nhà rồi.

Cậu nhóc không để ý đến Dương Dương, đi về hướng cổng chính của trường.

“Ê ê, anh đi cái gì chứ, không đi xem thứ hạng với em hả?” Dương Dương theo phía sau của Trình Trình.

Sự thờ ơ của Trình Trình làm cậu cảm thấy hơi bất ngờ.

“Có cái gì đáng xem đâu. Em chắc chắn có thể thắng nhiều như vậy sao? Lỡ như em thua rồi vậy làm sao đây?” Trình Trình cảm thấy rằng vào lúc này nên tạt gáo nước lạnh cho cậu.

“Các cậu ở đây à, làm hại tớ tìm các cậu thật khổ, Bắc Minh Tư Dương tớ còn cho rằng cậu chuồn rồi cơ. Đi thôi, chúng ta đi xem bảng kết quả học tập, Bắc Minh Tư Trình cậu cũng đi với tụi tớ, làm nhân chứng cho tụi tớ đi.” Triệu Tịnh Di nói rồi vươn tay kéo áo của hai cậu.

Lúc này Trình Trình thật sự là đi không được nữa. Cậu nhìn nhìn Triệu Tịnh Di, chỉ thấy vẻ mặt của cậu ta lúc này cũng là cực kỳ tốt, chắc hẳn cậu ta cũng thi rất tốt.

Trình Trình đoán không sai, Triệu Tịnh Di lần này thi thật sự là phát huy rất tốt.

Đó là bởi vì cậu ta vô cùng xem trọng lần thi này, bình thường thành tích học tập của cậu ta không tệ, cho dù không cố gắng học tập cũng có điểm thi không tệ.

Hơn nữa lần này không giống, cậu ta và Dương Dương đã cá cược với nhau, cho nên không thể lơ là.

Chỉ cần có thể chiếm 1 vị trí trong 3 vị trí đầu, liền sẽ tăng thêm vài phần khó khăn cho Dương Dương.

Cho dù cô biết Dương Dương rất có khả năng sẽ nhờ Trình Trình phụ đạo, nhưng mà chỉ dựa vào trình độ của Dương Dương như vậy, đoán chừng cũng không thể tạo thành đe dọa gì cho cậu ta.

“ Ôi ôi, buông tay ra, tớ biết đi” Dương Dương rút cánh tay, nhẹ nhàng vẫy khỏi bàn tay đang kéo cậu của Triệu Tịnh Di.

Ba người rất nhanh liền tới trước máy tra cứu thành tích của trường.

“Chúng ta trước xem của ai nè?” Triệu Tịnh Di nói xong nhìn Dương Dương.

Chỉ thấy vẻ mặt của Dương Dương vô cùng bình tĩnh, cậu ta không khỏi cười thầm trong lòng, còn ở đây giả vờ bình tĩnh nữa, đến lúc đó cậu sẽ có vẻ mặt đau khổ.

Dương Dương tỏ ra rất rộng lượng nói: “Chú ba của mình từng dạy qua, phải ưu tiên phụ nữ. Nhìn dáng vẻ này của cậu, hẳn là điểm thi không thấp nhỉ.

Triệu Tịnh Di đắc ý mà gật đầu: “Đó là đương nhiên, bình thường tớ học rất giỏi, nhưng mà trước khi thi tớ lại ôn bài nữa, đề lần này tớ có thể nói là làm được hết toàn bộ, không nói có thể được tròn điểm, vậy cũng không kém bao nhiêu. Bắc Minh Tư Dương, trong 3 hạng đầu của toàn khối này chắc chắn sẽ có tên của tớ. Còn về cậu…ha ha, vậy thì xem vận số của cậu đi”

Cô bé nói rồi lấy thẻ học sinh ở trên cổ xuống, đặt lên bộ phận đọc thẻ của máy tra cứu.

Rất nhanh trên màn hình liền hiện ra điểm thi của Triệu Tịnh Di: 298.

Ánh mắt của 3 người đều hướng về màn hình.

“Ha ha, nhìn thấy chưa Bắc Minh Tư Dương, 298 điểm. Sao, có phải rất cao không.” Triệu Tịnh Di vênh váo đắc ý mà ấn tiếp tra cứu thứ hạng toàn trường.

“Oa, hạng hai toàn khối! Cậu chuẩn bị làm người hầu của tớ đi. Nhưng mà cậu yên tâm, tớ làm lão đại của cậu cũng sẽ không ăn hiếp cậu đâu. Chỉ là bắt cậu mỗi ngày xách cặp, mua đồ ăn sáng đồ ăn trưa gì đó giùm tớ thôi. Đều là mấy việc làm đơn giản cả.

Bây giờ cậu ta xem như là xuân phong đắc ý rồi, giống như là đã nắm chắc phần thắng vậy.

Trình Trình nhìn thấy cũng thầm có hơi lo lắng cho Dương Dương.

Dương Dương liếc màn hình một cái: “Đó có gì ghê gớm chứ. Không phải là hạng hai toàn khối sao”

Mặc dù cậu nói như vậy, nhưng mà trong lòng lại có chút hoảng sợ rồi, cậu cũng hiểu rằng, 3 hạng đầu toàn khối không phải là dễ đạt được như thế, trước kia Triệu Tịnh Di chưa từng đạt được, 3 hạng này đều luôn bị người khác trong khối chiếm giữ. Bây giờ cậu ta đạt được rồi, vậy 3 người đó ắt sẽ đạt được 2 vị trí khác, nếu như là như vậy, bản thân thật sự là có hơi phiền.

Tuy rằng đề thi lần này cậu đều trả lời được, nhưng mà cụ thể là đúng hay sai vẫn thật không có nắm chắc lắm.

Lẽ nào lần này cậu thật sự phải làm người hầu cho cô sao…

Nếu là như thế, Ngô Tiểu Nhị sẽ nhìn mình như thế nào, Rebecca sẽ nhìn mình như thế nào.

Chút hình tượng rực rỡ không dễ gì xây dựng được này không phải là sắp bị phá hủy rồi sao.

Thật sự có hơi hối hận lúc đó bị kích thích, làm gì phải cá cược với Triệu Tịnh Di chứ, không phải từng nói là “Quân tử báo thù mười năm chưa muộn” sao, không cần nói 10 năm, ngay cả nửa năm cũng không nhịn được.

“Ê, Bắc Minh Tư Dương, điểm của tớ đã xem xong rồi, bây giờ đến lượt cậu rồi. Đừng nói là bây giờ cậu không dám xem nha. Được thôi, cậu đã không dám cho chúng tớ xem, vậy tớ không miễn cưỡng cậu nữa”. Nhát gan như vậy, còn học người khác làm lão đại, thật là mất mặt chết đi được”

Châm chọc của Triệu Tịnh Di đối với cậu giống như là 1 cây kim châm đâm vào tim của Dương Dương.

Thật ra bản thân hoàn toàn không phải là đồ nhát gan gì

“Haizz, lão đại. Anh cũng ở đây xem điểm hả. Anh thi như thế nào, cho em xem với.” Lúc này Ngô Tiểu Nhị từ chỗ xa chạy lại, cậu ta đến kế bên Dương Dương, khẽ vỗ vai cậu.

“Cậu còn gọi cậu ấy là lão đại hả, sau này cậu phải giống như cậu ấy sửa miệng gọi tớ là lão đại.” Triệu Tịnh Di nhưng lại có chút được thể lấn tới.

Ngô Tiểu Nhị nghe xong là ngu ngơ luôn.

Không chỉ như vậy, Rebecca không biết khi nào cũng xuất hiện. Lúc đó cá cược cô bé cũng có mặt ở đó.

Sau khi cô nhìn thấy Dương Dương, câu đầu tiên liền hỏi: “Dương Dương, vụ cá cược giữa cậu và cậu ấy rốt cuộc ai thắng vậy?”

Câu hỏi này làm cho Dương Dương hơi cứng họng.

“Bây giờ cậu ấy không dám cho tụi tớ biết. Tớ thi được hạng 2 toàn khối, xem ra cậu ấy không có khả năng lắm ở 3 hạng đầu rồi.” Triệu Tịnh Di lại bổ một đao.

Dương Dương nhìn nhìn người ở bên cạnh, sau đó hạ quyết tâm: “ không phải chỉ là muốn nhìn điểm của tớ sao, có gì đáng sợ chứ.” Dương Dương nói rồi đặt thẻ của mình lên trên máy đọc thẻ.

Rất nhanh liền hiện ra điểm.

5 cặp mắt đều nhìn vào màn hình.

“295 điểm! Lão đại, thiếu 5 điểm nữa là tròn điểm rồi. Anh thật cừ.” Ngô Tiểu Nhị thấy điểm này, không nhịn được khen một câu.

Sau khi Triệu Tịnh Di nhìn thấy số điểm này, tim của cô bé cũng triệt để vững vàng, sau đó kiêu ngạo mà nói: “295 điểm có cái gì ghê gớm chứ, tớ thế nhưng mà thi được 298 điểm, hạng 2 toàn khối. Bắc Minh Tư Dương, giữa chúng ta còn kém 3 điểm, nếu như giữa lúc này chen thêm một người vào, cậu liền không xong rồi”

Trong lòng Dương Dương cũng hiểu rõ, khoảng cách của 3 điểm, nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ. Coi như là cách một điểm, cũng sẽ có thay đổi rất lớn.

Trình Trình rất là đồng tình mà nhìn em trai của mình, bây giờ cậu chỉ có thể tự cầu phúc cho mình.

“Có gì đáng khoe khoang chứ, chưa thấy kết quả cuối cùng tớ vẫn chưa thua.” Dương Dương lúc này sốt ruột rồi, cậu nói xong liền vội vàng ấn vào tình hình thứ hạng.

“Hạng 3 toàn khối! Ha ha, Triệu Tịnh Di tớ coi cậu làm thế nào!”

Tình hình bây giờ, có thể nói là nghịch chuyển kinh thiên.

Ai có thể nghĩ được là dưới tình hình kém nhau 3 điểm, Dương Dương vẫn có thể đạt được thành tích hạng 3 toàn khối.

Nếu như là Trình Trình ở lớp thiếu niên thiên tài, coi như là một điểm, cũng sẽ thay đổi thành chênh lệch rất lớn.

Dương Dương vốn vẫn còn có chút chán nản và ủ rũ, thậm chí đã chuẩn bị xong ở trước mặt nhiều người như vậy kêu Triệu Tịnh Di “lão đại”.

Như mà bây giờ liền giống như bắt được cọng rơm cứu mạng vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK